Để trừng trị cô con dâu hỗn hào, mẹ người yêu cũ đã mời tôi đến sống vài ngày, thế nhưng mới ngày đầu tiên tôi đã “chạy mất dép”
Để trừng trị cô con dâu hỗn hào, mẹ người yêu cũ đã mời tôi đến sống vài ngày, thế nhưng mới ngày đầu tiên tôi đã “chạy mất dép”

Tôi từng có một mối tình rất hạnh phúc bên người mình yêu. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì anh đi xuất khẩu lao động. Trong suốt thời gian xa nhau hai đứa tình cảm vẫn mặn nồng và liên lạc với nhau mỗi ngày.

Sau 5 năm xa cách, tôi háo hức đón chờ anh ngày về từ ngoài sân bay. Thế nhưng lại nhận được cái kết đau đớn. Đi bên cạnh anh là một người con gái với cái bụng khá to. Anh đến bên tôi nói từ xin lỗi là xong, rồi anh kéo bố mẹ và bạn gái lên một chiếc ô tô lớn khác. Để mặc tôi lạc lõng giữ trốn đông người.

Lúc đó tôi chỉ muốn hét lên, muốn chạy theo kéo anh lại để cầu xin đừng bỏ mình. Thế nhưng chân tôi lại không nhúc nhích được, nước mắt cứ tuôn chảy. Cuộc tình 7 năm ròng rã của tôi kết thúc thật thê thảm quá.

Từ khi chia tay người yêu đã 5 năm rồi tôi chưa dám mở rộng trái tim mình. Tôi sợ bị phản bội và quan trọng tôi vẫn còn tình cảm với anh.

Hai đứa tình cảm vẫn mặn nồng và liên lạc với nhau mỗi ngày. (Ảnh minh họa)

Một lần đi siêu thị tôi bất ngờ gặp lại mẹ của anh ấy, nhìn bác ấy già đi rất nhiều. Hỏi ra thì biết bác ấy với cô con dâu không hợp nhau, con dâu rất hỗn hào, con trai thì bênh vợ khiến cho bác ấy như bị cô lập trong gia đình.

Bác ấy tỏ ý muốn tôi về nhà chơi vài ngày để trừng trị tính hỗn láo của cô con dâu. Tôi vẫn còn tình yêu với anh, vẫn muốn có cơ hội hàn gắn vết thương lòng, nên đã nhiệt tình hưởng ứng ý tưởng của bác ấy.

Sau những giây phút ngỡ ngàng và màn tiếp đón rất thịnh soạn của người yêu cũ cùng với mẹ anh. Bác ấy luôn miệng mời ở lại chơi và theo vở kịch thì tôi lưỡng lự đồng ý.

Nhìn nét mặt của anh và người vợ tỏ ra rất khó chịu nhưng tôi thấy hả hê vô cùng. Đây là cơ hội để cho tôi thể hiện ai mới là người xứng đáng là vợ của anh.

Trong lúc chờ đợi bữa cơm trưa tôi ra ban công ngắm phong cảnh. Đang miên man suy nghĩ thì nghe thấy tiếng bác ấy trì triết con dâu: “Đầu cô là củ chuối đâu mà tôi nói xong lại quên ngay vậy? Nấu cơm phải cho ít nước đi nhão như cháo ai nuốt nổi. Rửa bát gì mà còn nguyên vảy cá thế này…”.

Toàn nghe thấy tiếng của bác ấy nói thôi, thế này thì cô con dâu đâu có hỗn hào mà phải là mẹ chồng khó tính.

Trong bữa ăn, bác ấy liên tục cười nói với tôi và gắp cả những miếng thịt ngon mời. Còn với con dâu thì cứ mở lời là bác ấy nói máy nói móc rồi chê bai và so sánh: “Giá ngày ấy con trai đừng rước của nợ này về thì cháu đã là dâu con trong nhà này rồi”.

 

 

Tôi thấy nuối tiếc tuổi thanh xuân đã bị đánh mất bởi người đàn ông. (Ảnh minh họa)

Để mặc cho bác ấy lộng hành, anh thì chỉ im lặng ăn cho xong bữa cơm, không một lời bênh vực vợ. Nhìn cô con dâu vừa đưa miếng cơm vào miệng vừa khóc thút thít khiến tôi nghẹn ngào. Đúng là mọi chuyện không như bác ấy nói ban đầu, cô ấy không hỗn hào, anh ấy không bênh vợ, mẹ chồng không hiền như quảng cáo.

Đang định ở lại vài ngày, nhưng ăn xong bữa cơm tôi vội dọn hành lý nói là có việc bận rồi ra về. Trước khi ra về tôi nói lại với bác ấy một câu: “Hơn 10 năm nay cháu khát khao được bước chân vào nhà bác, cháu ước được trở thành con dâu của bác. Nhưng đến hôm nay cháu mới nhận ra mình rất may mắn đã không phải làm dâu dưới mái nhà này”.

Suốt dọc đường về tôi thấy nuối tiếc tuổi thanh xuân đã bị đánh mất bởi người đàn ông chẳng ra gì.

Trong số các bạn có ai ngu ngốc như tôi không?