Trong gần 2000 năm qua, hình tượng Tào Tháo là một chủ đề gây tranh cãi nhiều nhất trong lịch sử Trung Quốc. Ông là nhà chính trị, quân sự kiệt xuất nhưng bên cạnh đó Tào Tháo còn sở hữu khả năng võ thuật đáng khâm phục.
Lịch sử ghi chép Tào Tháo “vừa thông minh tuyệt đỉnh, vừa ngu ngốc vô cùng; vừa gian trá giảo hoạt, vừa thẳng thắn trung thực; vừa khoáng đạt đại độ, vừa đa nghi; vừa khoan hồng đại lượng lại vừa hẹp hòi ích kỷ”. Có thể nói, Tào Tháo vừa có phong phạm của bậc tuấn kiệt, có khí phái anh hùng, nhưng cũng không kém phần tiểu nhân, “tính khí Diêm Vương, tấm lòng Bồ Tát”. Tuy vậy, cuộc đời Tào Tháo không chỉ xoay quanh các lĩnh vực chính trị, quân sự, văn học, mà bản thân ông còn là một cao thủ trong giới võ lâm thời Tam Quốc.
Trong cuốn Dị đồng tạp ngữ của tác giả thời Đông Tấn Tôn Thịnh có ghi lại sự tích Tào Tháo từng đơn thương độc mã xông vào phòng ngủ của quan Trung thường thị Trương Nhượng giữa đêm khuya. Trương Nhượng cho rằng Tào Tháo có mưu đồ bất chính, bèn lệnh vệ sĩ tấn công bắt Tào. Nhưng Tào Tháo “múa thương bảo vệ bản thân đột phá vòng vây, nhảy tường trốn thoát”. Cấm vệ quân dưới quyền Trương Nhượng đều thuộc hàng “cực phẩm”, cho dù Tào Tháo có dùng thủ đoạn tinh vi hơn thì việc ám sát Nhượng cũng cầm chắc thất bại. Dù vậy, việc Tào một mình đột phá vòng vây của cấm vệ triều đình và đào thoát thành công, đủ thấy bản lĩnh võ nghệ của Ngụy Vương không tầm thường.
Trong một câu chuyện khác, Tào Tháo từng nhiều lần thực hiện ám sát Đổng Trác nhưng bất thành và trốn khỏi kinh thành đến nương nhờ nhà Lưu Bá Xa. Tuy nhiên, lòng nghi kỵ quá nặng của mình khiến Tào Tháo giết hại cả nhà họ Lưu. Điều này cho thấy võ nghệ của Tào Tháo cũng thuộc dạng không tầm thường. Sau vụ này, ông không quên để lại câu nói mà về sau trở nên rất nổi tiếng: Thà ta phụ người, chứ không để người phụ ta.
“Tam Quốc Chí – Ngụy thư” có nói, Tào Tháo tài nghệ tuyệt luân, bắn cung bách phát bách trúng, tay không địch mãnh thú. Tào từng bắn được 63 con chim trĩ trong một cuộc đi săn ở Nam Bì. Khi Tào Tháo nghênh đón Thiên tử, định đô ở Hứa Xương, từng nghe theo kiến nghị của Trình Dục mời vua đi săn. Hán Hiến Đế không bằng lòng nhưng cũng không dám chống lại Tào. Lúc đi săn, Hiến Đế bắn 3 phát liền không trúng, Tào Tháo bèn tiếp lấy Bảo Điêu cung, Kim Phê tiễn trong tay vua, một tên bắn ra trúng ngay lưng huơu.Quần thần nhìn thấy Kim Phê tiễn, đều cho là Thiên tử bắn trúng, đồng thanh hô “Vạn tuế”. Điều đó minh chứng Tào Tháo không chỉ giỏi võ mà còn sở hữu khả năng bắn cung rất đỉnh. Còn nhớ trước đại chiến Xích Bích, trong cơn say ông vẫn đủ khả năng múa trọng binh dài 6 tấc, chỉ bằng 1 tay đâm chết Thứ sử Dương Châu Lưu Phúc.
Đa phần những câu chuyện về Tào Tháo điều có phần tiêu cực nhưng không vì thế mà tài năng của ông bị lãng quên. Những mưu sự hơn người cùng võ nghệ siêu phàm giúp Tào Tháo trở thành một trong những cái tên nổi tiếng bậc nhất thời Tam Quốc.