Một người tự xưng là lính Mỹ ngỏ ý muốn tặng tôi một chiếc thẻ ATM có 200.000 USD trong tài khoản, bù lại tôi cần chuyển tiền vận chuyển.

Người đó tên là Katie Higgins gửi mail từ địa chỉ: [email protected] cho tôi và nói khi đánh vào IS thì cả nhóm bà ta tìm được một thùng tiền khá lớn và chia cho nhau và thống nhất bà ấy được 4 triệu đôla.

Bà ấy nhờ tôi giữ thùng tiền giùm và khi bà ta ra quân sẽ tìm và chia cho tôi 30% tổng số tiền ấy. Nghe thật phi lí. Tôi cũng thử trả lời xem như thế nào. Bà ấy nói sẽ gửi tiền cho công ty bảo mật Tây Ban Nha. Sau đó, phía tự xưng là công ty bảo mật liên hệ với tôi và yêu cầu tôi chuyển 750 Euro để họ chuyển thùng tiền về. Tôi không đồng ý thế là cái thương vụ này dừng lại.

Chuyện chưa dừng lại khi một tháng sau, bà ta gửi mail nói đã tìm được người giữ thùng tiền và đang chia tiền. Hiện tại bà ta ở Ấn Độ và bắt đầu kinh doanh. Bà ta muốn cám ơn tôi vì những gì tôi đã làm bằng một thẻ ATM có 200.000 đôla. Tôi thì chẳng tha thiết gì vì không có gì từ trên trời rơi xuống. Bà ấy nhờ tôi liên hệ thư ký bà ấy tên là Grace Allen bằng địa chỉ mail ở Togo để gửi cái thẻ.

Tôi thử liên hệ thì bà thư ký ấy nói sẽ gửi thẻ và yêu cầu tôi chuyển 285 Euro vận chuyển cái thẻ từ Togo về Việt Nam. Tôi ậm ừ thì cô ta nói chỉ cần chuyển 100 Euro vì phần còn lại bà Katie sẽ chịu.

Tôi cũng liều mình gửi cho bà thư ký bằng thẻ iTunes US 100 đôla. Tôi chạy khắp ngân hàng thì chuyển tiền từ Việt Nam sang nước ngoài phải là chuyển tiền cho người thân hoặc chuyển tiền mua hàng hóa, nhưng tất cả phải có giấy tờ chứng minh.

Ngày hôm sau bà thư ký nhắn qua Whatsapp là cái thẻ cần có một khoản bảo hiểm mới vận chuyển được, và số tiền để mua bảo hiểm là 750 Euro. Và lần này yêu cầu tôi chuyển vào một tài khoản ở Việt Nam. Tôi cũng liều mình chuyển cho tài khoản đó 19 triệu đồng (tương đương 750 Euro).

Hình bảo hiểm mà bà Grace gửi cho tôi qua Whatsapp.

Hình bảo hiểm mà bà Grace gửi cho tôi qua Whatsapp.

Ngày hôm sau bà thư ký báo đã nhận được tiền và chuẩn bị gửi cái thẻ về, thì tôi nhận được cái mail của công ty vận chuyển báo rằng họ tìm thấy nhiều tiền trong thẻ và cần thư bảo lãnh của tòa án cấp cao mới ra khỏi Togo được và họ mua thư này với giá 2.000 Euro. Tôi vừa tiếc tiền bỏ ra hơn 20 triệu đồng mà giờ bỏ cái thẻ có hơn 4 tỷ thì uổng, thế là tôi chuyển cho số tài khoản trên 52 triệu đồng để bà Grace mua bảo hiểm.

Nội dung mà mail tự xưng là DHL Express gửi cho tôi.

Nội dung mà mail tự xưng là DHL Express gửi cho tôi.

Ngày hôm sau, bà Grace nói là chuẩn bị gửi hàng nhưng DHL Express không làm việc vì dịch Covid-19 và đã gửi bằng Fedex và phải đóng thuế hải quan 480 Euro. Tôi cũng liều chuyển thêm 12.5 triệu đồng cho số tài khoản ấy.

Khoảng 5 ngày sau thì cái thẻ đang ở Pháp và bà ta yêu cầu chuyển 780 Euro để cái thẻ có thể nhanh chóng về mà không bị trở ngại, tôi không đồng ý.

Hai ngày sau tôi nhận được cái thẻ, khi nhận thì rút được một triệu (vì theo lời bà Katie Higgins thì em sẽ rút được 45 Euro lần đầu và 30,000 đôla cho những lần tiếp theo). Ngày hôm sau tôi ra cây ATM và không rút được tiền.

Tôi gửi mail hỏi Katie (ã đổi qua địa chỉ mail: [email protected]) thì bà ta nói sẽ gửi mail hỏi ngân hàng. Sau đó tôi nhận được từ địa chỉ mail: [email protected] thông báo rằng họ đã khóa chức năng rút tiền ngoài Togo, và nếu như muốn rút thì phải nộp 5% (10,000 đôla) tổng số tiền có trong thẻ để rút 15.000 đôla/ ngày, 10% để rút 30.000 đôla.

Sau đó Bà Katie nói đã nhờ bà Grace (thư ký) vay được 5000 đôla. Tôi cần gửi cho họ 5000 đôla để họ thanh toán khoản đó. Tôi không đồng ý và nói sẽ đi báo công an thì bà Katie thách thức, nhưng sau đó nhẹ giọng và nói tôi chỉ cần chuyển 2000 đôla vì bà Grace (thư ký) đã mượn được tổng 8000 đôla. Tôi không đồng ý và nói sẽ báo công an thì bà Katie trở mặt và thách thức ngay.

Hôm qua tôi đã báo công an và cung cấp cho họ tất cả hình ảnh, tin nhắn và mail. Cái thẻ là giả, họ chỉ cần khắc laser và phun tên tôi lên, con chip họ gắn vào để cho tôi rút được một triệu và tiếp tục yêu cầu tôi chuyển tiền.

Tôi biết mình đã .b.ị l.ừ.a nhưng vẫn mong lấy lại được số tiền mà mình bỏ ra, dù đó là hi vọng mong manh. Qua câu chuyện, mong mọi người cảnh giác vì họ dẫn tâm lí của mình từ đầu bỏ ra số tiền ít, sau đó dần dần dụ dỗ mình, tạo niềm tin và bắt mình mua những thứ nghe có vẻ hợp lí.

Điều đặc biệt, khi tôi bỏ tiền ra mua bảo hiểm, giấy bảo lãnh nhưng cái nhận được chỉ là cái thẻ. Không hề có thứ gì khác, và cái thẻ tôi nhận khác rất nhiều với cái thẻ mà bà Grace đã gửi qua mail cho tôi

Thẻ mà tôi nhận được.

Thẻ mà tôi nhận được.

Số tiền trên quá lớn nên gia đình tôi phải chạy vay mượn khắp nơi, thật sự đang mùa dịch mà bị .c.ú l.ừ.a này dường như sắp gục ngã. Nhưng thôi, cố gắng. Ai cũng có sai lầm, có sức khỏe thì chúng ta làm lại được.

Nguồn: https://vnexpress.net/bi-lua-tang-the-atm-200-nghin-dola-trong-mua-dich-4081433.html