Tất cả các ca khúc trên BXH Billboard Hot 100 đều phản ánh khá đúng độ hot của chúng tại thị trường Hoa Kỳ, trừ 2 ca khúc của BTS, thành thật là vậy.
3 ngày trước, Permission To Dance của BTS chính thức debut tại vị trí #1 Billboard Hot 100. Fan BTS tất nhiên lại tiếp tục ăn mừng vì bản hit #1 thứ 5 của nhóm nhạc, nhưng đa phần công chúng chỉ nhìn đấy rồi… thôi. Vì ai cũng hiểu bản chất của vị trí #1 ấy đến từ đâu trong khi Permission To Dance là một ca khúc có độ nhận diện kém, không hề có hiệu ứng lan tỏa mạnh mẽ khắp MXH.
Đây không phải lần đầu tiên vị trí #1 Billboard của BTS lâm vào cảnh “vạn lần bất phục” khi trước đó, ca khúc Butter dù đạt #1 Billboard nhưng lại dấy lên tranh cãi dữ dội khi đích thân một chuyên gia đã đứng lên chỉ ra: Vị trí #1 ấy có được hoàn toàn do sự thao túng từ phía công ty lẫn lực lượng người hâm mộ đông đảo, chả nói lên được sức hút thực sự.
Điều này càng thể hiện rõ hơn thông qua việc Butter bị rớt tận 6 bậc, từ vị trí #1 xuống vị trí #7 trên BXH Billboard Hot 100 tuần này. Đây là một thực trạng đáng báo động và chắc chắn đủ khiến Billboard xem xét lại công thức tính điểm và tỉ lệ các BXH thành phần.
MV Butter – BTS
Như chúng ta thừa biết, phía nhà HYBE và fan BTS có đúng 1 công thức “bổn cũ soạn lại” để mang một ca khúc debut #1 bằng mọi giá: Hạ giá bản digital sales ca khúc “sập sàn”, phát hành 7749 phiên bản remix “vô thưởng vô phạt” để fan đổ xô mua thêm chỉ với mục đích gom vào thành tích tổng.
Điều này khiến cho các ca khúc của BTS tuy đạt #1 nhưng lại có tỉ lệ thành phần cấu thành hoàn toàn nghiêng về lượng tiêu thụ do fan bỏ ra là chính, các chỉ số streaming và radio từ thấp đến rất thấp phản ánh độ phủ sóng của ca khúc tại thị trường Mỹ chẳng nhằm nhò gì. Và cảnh “cười ra nước mắt” diễn ra: Ca khúc đạt #1 Billboard nhưng chưa chắc độ phủ sóng và nhận diện bằng các ca khúc trong top 10, top 20, top 40!
Vì trong tuần vừa rồi, toàn bộ lực lượng fan BTS đã dồn sức để mua các bản digital sales cho ca khúc Permission To Dance nhằm giúp bài hát debut #1 Billboard thế nên họ cũng không đủ sức dồn tổng lực cho Butter. Và điều gì đến cũng đến: Doanh thu digital sales của Butter sụt giảm đến 54%, chỉ còn bán ra được 49.800 bản.
Tất nhiên, trong thời đại streaming “thống trị”, việc bán 49.800 bản cũng đủ giúp Butter giữ vị trí #2 BXH thành phần digital sales (#1 tất nhiên thuộc về Permission To Dance). Trong khi đó, ở BXH thành phần về streaming, Butter tuột 1 hạng xuống vị trí #27 với chỉ số tăng nhẹ 2% không đáng kể. Mảng radio cũng tăng nhẹ 2% về chỉ số và tăng nhẹ 1 hạng từ #21 lên #20.
Điều này có nghĩa, nếu không có việc tiêu thụ digital sales “vớt vát”, vị trí của Butter tuần này trên BXH Billboard Hot 100… chẳng biết đi về đâu. Đây là hệ quả tất yếu của một ca khúc gần như hoàn toàn dựa vào digital sales để trụ hạng, không có mảng streaming và radio đủ mạnh để “gánh”. Người ta gọi các bản hit #1 của BTS là “money hit” (hit dùng tiền để mua) quả thực không sai.
Nói tóm lại, BTS đạt #1 không phạm luật vì họ đã sử dụng đúng sức mạnh tổng thể của fandom nhằm đạt được thành tích mong muốn. Tuy nhiên, việc liên tục thao túng BXH Billboard Hot 100 mỗi lần comeback với cùng một cách thức là một tiền lệ đáng quan ngại, khiến việc đạt #1 trở nên quá dễ dàng, làm sai lệch ý nghĩa về việc “chọn ra những ca khúc có độ phủ sóng và nổi tiếng nhất nước Mỹ trong 1 tuần” theo tôn chỉ Billboard.
Gif: Cắt màn hình – Clip: YouTube