Trong giới giải trí, Dương Tử được công nhận là một diễn viên tài năng. Khả năng diễn xuất của cô trong Hương Mật Tựa Khói Sương đến Cá Mực Hầm Mật đều đã chinh phục được vô số khán giả. Sau này có cư dân mạng nói: “Ai hợp tác với Dương Tử thì có thể hot ngay lập tức”. Mặc dù có chút khoa trương nhưng đây cũng là sự thật.
Gần đây, bộ phim đề tài tâm lý mà Dương Tử đóng chính đã được công chiếu. Trước đó, trong giai đoạn quảng bá, lúc trailer được tung ra đã thu hút không ít khán giả quan tâm vì vai diễn lần này không còn trùng lặp với hình tượng cũ nữa. Nói không chừng Dương Tử lại có một dấu ấn để đời mới.
Ai ngờ bộ phim này chiếu được hai ngày thì thu được không ít lời chê bai từ cư dân mạng. Chẳng lẽ bộ phim này tệ đến mức đó hay sao?
Đầu tiên, từ hồi debut tới nay, chưa lần nào Dương Tử được nhiệt liệt khen ngợi vì có giá trị nhan sắc cao. Tống Đan Đan cũng nói nhan sắc Dương Tử bình thường, không thích hợp làm diễn viên.
Trong bất cứ tác phẩm nào trước đây của Dương Tử, nổi bật nhất vẫn là khả năng diễn xuất của cô chứ không phải gương mặt. Nhất là khi cô diễn cảnh khóc, khiến cho khán giả như “cộng tình” với cô mà không tự chủ được cũng khóc theo.
Về phần cốt truyện thì kịch bản của phim Nữ Bác Sĩ Tâm Lý khá ổn. Có người hỏi bác sĩ chuyên khoa rằng khi nghi ngờ bệnh nhân có ý định muốn tự s.á.t rồi thì liệu có muốn nghe mấy người nói chuyện điện thoại hay không? Thực ra suy nghĩ này rất là sai trái, nghề nghiệp này thực sự rất cần.
Những người có ý định t.ự. t.ử. thật ra không hề muốn “về trời”. Nếu như vào lúc đó bên cạnh họ có một ai đó cố níu lại thì có lẽ thảm kịch đã không xảy ra. Tình huống này giống với nhân vật Vưu Na trong phim vậy. Thật ra thì cô không hề muốn t.ự. s.á.t, chỉ là có nút thắt trong lòng mãi không gỡ bỏ được mà thôi.
Dưới đây là một số ý kiến trái chiều tiêu biểu nhưng đọc xong cũng thấy rất phiến diện, thậm chí còn bodyshaming Dương Tử:
“Trời ơi xinh quá xá là xinh. Mặt nhựa là nhất. Mặt nhựa số hai không ai chủ nhật”.
“Cốt truyện thì rời rạc, diễn viên diễn xuất lúng túng không ra được cảm giác CP. Mặt của Tỉnh Bách Nhiên đi năn nỉ Dương Tử nói chuyện yêu đương mà tôi thấy nó cứ kiểu gì ấy”.
“Mặt Dương Tử bị làm sao thế?”
“Nội dung bình thường”.
“Nữ chính nói nhiều giống y giáo viên chủ nhiệm + trinh sát nữ ấy”.
“Cốt truyện phù phiếm, diễn xuất tệ đừng quảng cáo chemistry nữa”.
“Không có năng lực cộng tình còn muốn đi làm người cố vấn?”
Điều khó hiểu nhất ở đây là có những bình luận tiêu cực được đăng tải vào lúc tập 1 của phim mới chiếu được có mười mấy phút. Phim còn chưa chiếu xong tập một thì chê cái gì vậy?
May mắn thay cũng có người hiểu được sự vô lý này mà lên tiếng bênh vực: “Nửa đêm không ngủ xem liền 4 tiếng cho đến tập mới nhất. Tôi không phải “thủy quân”, nói công bằng chút nếu như trừ bỏ phần yêu đương chỉ xem nữ chính xây dựng sự nghiệp thì đây là bộ phim hay. So với mấy bộ phim lưu lượng diễn hay hơn rất nhiều, Dương Tử là tự mình nỗ lực lại có chút ánh sáng của nữ chính, cho người ta cảm giác cô ấy đang cố gắng sinh tồn”.
“Nữ chính không hề lấy ân báo oán, cô ấy ngày đầu đi làm thấy sai lầm liền nghiêm túc tìm hiểu sở thích và thói quen của cộng sự, nỗ lực làm tốt mọi việc, thời gian rảnh sẽ đọc sách. Thấy có người t.ự. t.ử thì cứu, đó là việc làm của người bình thường, không tồn tại cái gọi là lấy ân báo oán”.
Bất cứ một tác phẩm nào cũng nên để tâm đến các bình luận của người phê bình chuyên nghiệp, vì có phê bình mới có tiến bộ, có chông gai mới biết tiến lên. Đây là kinh nghiệm mà mỗi một đạo diễn, thậm chí đến cả diễn viên cũng cần phải có. Nhưng tiên quyết trước khi đưa ra lời đánh giá thì phải là xem hết phim, nhận xét cả ưu khuyết điểm chứ không phải ở đó thấy ghét mà chê, làm ảnh hưởng tới tính công bằng.
Trên đời không có bộ phim nào là hoàn hảo cả, mỗi bộ đều có ưu khuyết điểm riêng. Cho dù chỉ là một chi tiết nho nhỏ thôi cũng cần phải có khen chê hợp lý. Bạn có thể không thích ngoại hình của Dương Tử, nhưng cái này không tính là phê bình, cũng không có tư cách chấm điểm.
Có lẽ mọi người đều có thể cảm thấy năm nay yêu cầu của khán giả với phim ngày càng cao. Khuyết điểm của bất cứ ai mà bị lôi ra thì đều trở thành nhưng vấn đề lớn không có cách nào giải quyết. Chẳng lẽ sự thật là như vậy sao?
Thật ra thì những kẻ phê bình không có não kia không có tư cách chấm điểm. Nếu đã không thể cho ra được lời đánh giá có tính logic và công bằng thì đừng đánh giá nữa. Một lòng chỉ biết phá hoại thành quả của người khác cảm thấy rất vui hay sao?
Dịch: L.T.H.