Trương Phi cũng rất nóng lòng muốn “tặng quà” cho huynh trưởng của mình, nhưng không ngờ rằng Triệu Vân hành động quá nhanh, Trương Phi vẫn chưa kịp phản ứng thì Triệu Vân đã hoàn thành nhiệm vụ.

Triệu Vân (?-229) tự là Tử Long, người huyện Chính Định Nam, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc ngày nay. Ông là danh tướng thời kỳ cuối nhà Đông Hán và thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông là công thần khai quốc nhà Thục Hán, là một vị tướng võ nghệ dũng mãnh, có mưu lược và tận trung vì nước, được binh sĩ Thục Hán ca ngợi là “Hổ uy tướng quân”.

Ông thường được dân gian xem là nhân vật đứng thứ ba trong Ngũ hổ tướng sau Quan Vũ, Trương Phi và trên Mã Siêu, Hoàng Trung.

Ban đầu Triệu Vân theo Công Tôn Toản, sau về phò trợ cho Lưu Bị. Ông có ngoại hình hùng dũng, uy phong lẫm liệt, giỏi võ nghệ và có tài thao lược, được đánh giá là bậc hổ tướng trí dũng song toàn.

Triệu Vân được người đời gọi là Thường Sơn tướng quân. Trong “Tam quốc diễn nghĩa” gần như được xây dựng là một người hoàn hảo. Ông sở hữu gương mặt điển trai, võ công cao cường, chung tình và là mẫu người lý trưởng trong lòng phụ nữ. Hơn nữa, Triệu Vân bách chiến bách thắng, chưa từng biết nếm mùi thất bại là gì.

Bên cạnh đó, Triệu Vân được mệnh danh là ngôi sao hộ mạng của Lưu Bị. Mỗi lúc vị chủ tướng lâm vào hiểm nguy Triệu Vân đều bất ngờ xuất hiện trợ giúp và cứu giá. Điều này đã khiến Lưu Bị vô cùng trọng dụng Triệu Vân.

Khi Lưu Bị biết mình không thể đối địch được với Tào Tháo, bèn bỏ luôn Nhữ Nam chạy về phía nam, đến Kinh Châu xin nương nhờ Lưu Biểu. Lưu Bị tới nương nhờ đã thay Lưu Biểu bình l.oạn.

Một lần trên chiến trường, Lưu Bị trông thấy chủ tướng quân địch Trương Vũ (Trang Vũ lúc đầu là tướng của Lưu Biểu nhưng sau này ph.ản b.ội lại Lưu Biểu) cưỡi một con tuấn mã, đó chính là bảo mã Đích Lô.

Khi Lưu Bị còn chưa dứt lời khen ngợi, Triệu Vân đã hiểu được tâm ý của Lưu Bị, thúc ngựa xông vào lòng địch, chưa đầy ba hiệp đã ɢɪếᴛ Trương Vũ, ᴄướᴘ lấy thiên lý mã dâng cho Lưu Bị.

Sự kiện này xuất hiện tại hồi 34 trong Tam quốc diễn nghĩa. Huyền Đức cùng Quan, Trương, Triệu xuất chiến, nhìn xa thấy ngựa mà Trương Vũ cưỡi, vô cùng hùng tuấn. Huyền Đức nói: “kia tất là thiên lý mã”.

Lời còn chưa dứt, Triệu Vân cầm thương xông trận. Trương Vũ thúc ngựa nghênh chiến, chưa đầy 3 hiệp đã bị Vân đánh bại, tiện tay cầm dây cương, kéo ngựa về trận.

Trước đó, khi thấy Lưu Bị hết lời khen ngợi bảo mã, Trương Phi cũng rất nóng lòng muốn “tặng quà” cho huynh trưởng của mình, nhưng không ngờ rằng Triệu Vân hành động quá nhanh, Trương Phi vẫn chưa kịp phản ứng thì Triệu Vân đã hoàn thành nhiệm vụ.

Sau đó, khi Lưu Biểu nhìn thấy con ngựa này cũng khen không ngớt lời. Lưu Bị đang không biết lấy gì để báo đáp Lưu Biểu liền tặng con ngựa này cho Lưu Biểu. Không ngờ, Lưu Biểu lại thấy con ngựa này “có quầng mắt, trên đầu có những đốm trắng, lại tên Đích Lô, ắt là con ngựa s.át chủ”, còn nói rằng “Trương Vũ cưỡi con ngựa này bị ᴄʜếᴛ” chính là minh chứng, nên vội vàng tìm cớ trả lại cho Lưu Bị.

Người hầu của Lưu Bị đem tin “ngựa s.át chủ” nói cho Lưu Bị, nhưng Lưu Bị không tin. Sau đó, khi nhận được mật báo có người định s.át h.ại, Lưu Bị vội vàng thoát ra ngoài, cưỡi ngựa Đích Lô chạy trốn, nhưng bị nhầm đường, ông chạy đến bên suối Đàn Khê.

Phía trước là con suối rộng lớn, phía sau là quân đ.ịch truy đuổi, lúc này Lưu Bị mới nhớ đến lời khuyên “Đích Lô s.át chủ” ngày trước, ông vừa đ.iên c.uồng quất vào lưng ngựa, vừa hét: “Đích Lô! Đích Lô! Hôm nay mày h.ại ta đi!”.

Đích Lô bỗng nhiên vùng lên, phi một phát sang bờ bên kia, lập một kỳ tích chưa từng có trong lịch sử. Sau đó, Lưu Bị càng không tin chuyện “Đích Lô s.át chủ” , ông càng yêu quý con ngựa đã cứu mạng mình hơn.

Khi đem quân đi đánh nước Thục, thấy ngựa của Bàng Thống, một trong những mưu sĩ của Lưu Bị, già yếu quá, nên để thể hiện sự trọng dụng của mình với Bàng Thống, Lưu Bị đã đem ngựa yêu của mình tặng cho Bàng.

Ai ngờ Bàng Thống không có phúc được hưởng, vừa mới cưỡi lên Đích Lô đã bị kẻ đ.ịch tưởng nhầm là Lưu Bị nên bắn ᴄʜếᴛ. Sau này ngựa Đích Lô cũng không rõ lưu lạc về đâu.

Video: Lưu Bị phi ngựa qua suối Đàn Khê.