Tào Tháo và Tôn Quyền lúc sinh thời từng hết sức dè chừng trước hai viên đại tướng. Trong khi đó, người khiến quân chủ nhà Thục Hán là Lưu Bị cả đời e ngại lại là một nhân vật hết sức đặc biệt trong Tam quốc.
“Khắc tinh” của Tào Tháo: Mã Siêu
Nếu dùng một câu nói để khái quát mối th.â.m t.h.ù giữa Tào Tháo và Mã Siêu thì đó chính là: T.h.ù g.i.ế.t cha không đội trời chung.
Năm xưa, Tào Tháo từng h.ạ s.á.t cha của Mã Siêu là Mã Đằng. Điều này khiến nhân vật ấy g.h.i h.ậ.n trong lòng, quyết chí b.á.o t.h.ù.
“Tam Quốc diễn nghĩa” khi miêu tả trận Đồng Quan còn thêm vào tình tiết Tào Tháo thậm chí đã cắt râu, vứt áo trong trận chiến kh.ố.c l.i.ệ.t năm ấy để tìm đường tháo chạy.
Cũng bởi vậy mà năm xưa khi nhắc tới Mã Siêu, Tào Tháo thậm chí đã phải thốt lên rằng: “Thằng ranh họ Mã chẳng c.h.ế.t, ta c.h.ế.t cũng không có đất mà chôn”.
Nỗi ám ảnh của Tôn Quyền: Trương Liêu
Trương Liêu vốn là một trong những vị tướng giỏi nhất của tập đoàn chính trị Tào Ngụy và từng trực tiếp góp mặt trong nhiều trận đánh lớn thời Tam Quốc.
Một trong những chiến tích nổi bật trong cuộc đời của viên Đại tướng này phải kể tới trận Hợp Phì với quân Đông Ngô.
Năm 215, nhân lúc Tào Tháo dẫn đại quân đi đánh Trương Lỗ ở Hán Trung, Tôn Quyền thừa cơ mang 10 vạn quân tới vây đ.á.n.h thành trì này.
Đối mặt với đại quân lên tới con số hàng vạn của Đông Ngô, Trương Liêu ban đầu chỉ dẫn theo 800 quân cảm tử đã lừa được Tôn Quyền rơi vào ổ m.a.i p.h.ụ.c, sau đó cũng chỉ dùng 2000 quân đánh tan binh đoàn của kẻ địch. Kết quả là trong trận đánh ấy, quân Ngô thiệt hại nặng, quân Ngụy toàn thắng.
Trận đánh lấy ít địch nhiều này đã khiến cho tên tuổi của vị tướng họ Trương vang khắp Tam Quốc.
Có giai thoại còn truyền lại rằng, người Giang Nam mỗi khi nhắc tới tên Trương Liêu đều khiếp đảm, trẻ con Đông Ngô nghe đến tên ông thậm chí còn không dám khóc vào ban đêm.
Từ đó có thể thấy, Trương Liêu chẳng những là kiêng kỵ của Tôn Quyền mà còn từng là một nỗi á.m ả.n.h đối với không ít bách tính Đông Ngô.
Nhân vật khiến Lưu Bị cả đời e sợ: Tào Tháo
Nhắc tới Tào Tháo, Tôn Quyền, ắt không thể bỏ qua vị quân chủ của nhà Thục Hán là Lưu Bị.
Năm xưa sau khi Lưu Bị có được Từ Châu, Tào Tháo liền tự mình dẫn quân đi ch.i.n.h p.h.ạ.t. Thành trì ấy sau này về tay quân Tào, ba huynh đệ Lưu – Quan – Trương cũng rơi vào cảnh chia cắt, bản thân Lưu Bị còn suýt chút nữa không thể vực dậy sau tổn thất nặng nề ấy.
Vì vậy có thể nói rằng, trận đánh ở Từ Châu năm xưa đã khiến cho Lưu Bị không khỏi ki.n.h h.ồ.n b.ạ.t v.í.a trước Tào Tháo.
Nếu không có sự trợ giúp của một thiên tài như Gia Cát Lượng, Lưu Huyền Đức có lẽ đã sớm trở thành bại tướng dưới tay quân Tào.
Kỳ thực, việc Lưu Bị kiêng dè Tào Tháo là điều không quá khó hiểu. Bởi lẽ Tào Mạnh Đức lúc sinh thời chẳng những sở hữu tài năng xuất chúng mà còn nhờ vào thiên thời địa lợi nên có trong tay một tập đoàn ch.í.nh tr.ị hùng mạnh, nhân tài đông đảo.
Vì vậy, có lẽ thứ khiến Lưu Bị e dè không chỉ là một “gi.a.n h.ù.ng thời l.o.ạ.n” như Tào Tháo mà còn là một Tào Ngụy không dễ bị đ.á.nh đ.ổ vào thời điểm bấy giờ.
ST