Là một người kiệt xuất và được Tào Tháo so sánh như “𝘤𝘩𝘰́ đ.𝘪.𝘦̂.𝘯” nhưng lại đ𝘰𝘢̉𝘯 𝘮𝘦̣̂𝘯𝘩 ra đi quá sớm khiến nhiều người tiếc nuối. Người ấy là ai? 

Giai đoạn lịch sử Tam Quốc chỉ kéo dài hơn một trăm năm, tuy vô cùng ngắn ngủi nhưng đã lưu lại cho đời rất nhiều danh nhân kiệt xuất khiến thế hệ sau nhớ mãi, bởi tài trí và ch.iến tích của mình.

Tào Tháo

Theo các nhà sử học nổi tiếng Trung Quốc, Tào Tháo là gi.an hùng ngàn năm có một. Không chỉ 𝘨𝘪.𝘢𝘯 𝘵𝘳.𝘢́ 𝘮𝘶̛𝘶 𝘭𝘶̛𝘰̛̣𝘤 đầy mình, mà còn biết nhìn người và dùng người, tạo nên một nước Ngụy hùng mạnh. Dưới trướng của ông, mưu sĩ và d.ũng tướng nhiều vô số kể. Mạnh Đức (tên chữ của Tào Tháo) luôn tỏ lòng ngưỡng mộ với các nhân tài trong thời thế, như Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Trần Cung… Tuy nhiên, có một nhân vật Tào Tháo không chỉ ngưỡng mộ mà vô cùng k.iêng dè, đó là Tôn Sách.

Tôn Sách (175- 200), tự Bá Phù, là một viên tướng và một 𝘭𝘢̃𝘯𝘩 𝘤𝘩𝘶́𝘢 trong thời kỳ cuối của Đông Hán và thời kỳ đầu của Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông là người đặt nền móng quan trọng trong việc hình thành nên Đông Ngô, đã được người em trai Tôn Quyền kế thừa và hoàn thiện sau khi ông mất.

Tôn Sách là con trai trưởng của Trường Sa thái thú Tôn Kiên, người đã bị 𝘨𝘪.𝘦̂́.𝘵 𝘤𝘩.𝘦̂́.𝘵 trong một тгᴀ̣̂п ᴆᴀ́пһ với Kinh Châu thứ sử Lưu Biểu khi Tôn Sách mới 16 tuổi. Cha mất, đất đai bị ch.iếm, Tôn Sách cùng em là Tôn Quyền, lúc đó mới 10 tuổi, và các bộ tướng cũ của cha ᴆᴀ̂̀ᴜ һᴀ̀пɡ Viên Thuật, người đã sai cha mình 𝘨𝘪.𝘦̂́.𝘵 Lưu Biểu để tiến về vùng Giang Nam nhằm xây dựng cơ sở quyền lực của mình tại đây nhưng тһᴀ̂́т Ьᴀ̣ɪ.

Tôn Sách c̲h̲ấ̲n̲ ̲c̲h̲ỉ̲n̲h̲ ̲b̲i̲n̲h̲ ̲l̲ự̲c̲,̲ ̲q̲u̲â̲n̲ ̲k̲ỷ̲ ̲n̲g̲h̲i̲ê̲m̲ ̲m̲i̲n̲h̲, được dân chúng vùng Giang Đông rất mực yêu kính, các tướng sĩ cũng nguyện vì ông mà tận tâm phục vụ. Với sự giúp đỡ của Trương Chiêu và Chu Du, Tôn Sách bình định Giang Đông, thiết lập nền tảng cho sự ra đời sau này của nhà nước Đông Ngô do em trai Tôn Quyền làm vua.

Sau khi Tôn Quyền lên ngôi, đã 𝘵𝘳𝘶𝘺 𝘱𝘩𝘰𝘯𝘨 cho anh trai mình làm Trường Sa Hoàn Vương.

 Tôn Sách

Chính tài hùng binh của Tôn Sách đã khiến Tào Tháo xem anh l̲à̲ ̲đ̲ố̲i̲ ̲t̲h̲ủ̲ ̲đ̲á̲n̲g̲ ̲g̲ờ̲m̲ không nên đối đ.ịch. Một người Ԁᴜ̃пɡ ᴍᴀ̃пһ như Tào Tháo đã phải kiêng dè thốt lên: “K̲h̲ô̲n̲g̲ ̲t̲h̲ể̲ ̲t̲r̲a̲n̲h̲ ̲g̲i̲à̲n̲h̲ với một con ch.ó đ.i.ê.n”. Thậm chí, ông còn ví k.ẻ th.ù là “sư tử con”, không thể cùng tranh phong.

Trong “Tam Quốc” có rất nhiều anh hùng kiệt xuất, nhưng nếu luận về tuổi trẻ tài cao lại có phẩm chất của một bậc quân chủ hơn người thì không ai so được Tôn Sách. Tào Tháo đã đưa cháu gái của mình gả cho Tôn Khuông – người em thứ tư của Tôn Sách, cũng để con trai thứ ba trong nhà cưới con gái của anh họ Tiểu Bá Vương, thông qua hôn nhân 𝘤𝘩.𝘪́𝘯𝘩 𝘵𝘳.𝘪̣ để mong lôi kéo Tiểu Bá Vương. Có thể thấy, Tào Tháo thật sự xem trọng và đánh giá Tôn Sách cao vô cùng.

Chỉ tiếc thay “nhân tài đ𝘰𝘢̉𝘯 𝘮𝘦̣̂𝘯𝘩”, Tiểu Bá Vương lừng lẫy lại không may mất sớm ở tuổi 25 do bị 𝘢̲̲́.̲𝘮̲ ̲𝘴̲.̲𝘢̲̲́.̲𝘵̲, để lại cho hậu thế muôn vàn tiếc nuối. Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng, nếu Tôn Sách không 𝘤𝘩.𝘦̂́.𝘵 trẻ, thì với tài cầm quân đ.ánh trận, lại thêm vô số nhân tài dưới trướng Đông Ngô, anh đã c̲ó̲ ̲t̲h̲ể̲ ̲đ̲á̲n̲h̲ ̲b̲ạ̲i̲ ̲L̲ư̲u̲ ̲B̲ị̲ ̲v̲à̲ ̲T̲à̲o̲ ̲T̲h̲á̲o̲ ̲t̲i̲ế̲n̲ ̲t̲ớ̲i̲ ̲t̲h̲ố̲n̲g̲ ̲n̲h̲ấ̲t̲ ̲t̲h̲i̲ê̲n̲ ̲h̲ạ̲.