Cho tới ngày nay, những người mến mộ Gia Cát Lượng thường chỉ ra người mà ông ʜậɴ nhất cuộc đời mình. Theo các bạn, đó là ai?
Gia Cát Lượng là thừa tướng, công thần khai quốc, nhà chính trị, ngoại giao, chỉ huy quân sự, giáo dục và cũng là nhà phát minh kỹ thuật nổi tiếng của nhà Thục Hán thời Tam Quốc. Ông từng giúp Lưu Bị gây dựng nên nhà Thục Hán, hình thành thế chân vạc Tam Quốc, liên minh Thục – Ngô chống Ngụy.
Không chỉ có tài năng hơn người, Khổng Minh còn nổi tiếng với tấm lòng tận trung báo quốc. Ông cũng là vị quan văn duy nhất thời Tam Quốc được thờ tại Đế vương miếu (được nhà Minh, nhà Thanh xây dựng, trong đó có thời 41 vị công thần được đánh giá là tài năng và tận trung nhất qua các triều đại). Hình tượng của ông được dân gian ca tụng qua những câu chuyện lưu truyền suốt cả nghìn năm.
Ngoài Gia Cát Lượng, thời Tam Quốc cũng quy tụ vô số nhân tài, khiến người đời nhớ mãi không thôi. Những nhân tài đó phải kể đến Tào Tháo, Tư Mã Ý, Lưu Bị, Chu Du, Bàng Thống…
Cũng như bao người, Gia Cát Lượng rất trọng dụng nhân tài. Ông yêu quý, giúp quân chủ Lưu Bị tìm kiếm người tài giúp nhà Thục Hán thêm hùng mạnh. Tuy nhiên, đương thời, ông cũng rất ᴄăᴍ ʜậɴ một người tài. Đó là ai?
Khi nhắc tới vấn đề này, nhiều người nghĩ ngay tới Tào Tháo, Chu Du hay Tư Mã Ý. Hôm nay, chúng ta hãy bỏ qua những quan điểm cá nhân mà phân tích sâu hơn vào vấn đề.
Theo phân tích của trang Sohu (Trung Quốc) thì người Ngọa Long ʜậɴ nhất không phải là 3 người này mà là cái tên khác. Đó chính là Mạnh Đạt, vị tướng phục vụ dưới trướng Lưu Chương, Lưu Bị, Tào Phi và Tào Duệ.
Nhiều người thắc mắc rằng tại sao Gia Cát Lượng lại ᴄăᴍ ʜậɴ Mạnh Đạt tới vậy? Thật ra, giữa Khổng Minh và Mạnh Đạt không chỉ có th.ù chung mà còn có cả th.ù riêng.
Th.ù chung: Khi Quan Vũ đánh mất Kinh Châu, Mạnh Đạt không ra tay giúp đỡ. Với nhà Thục Hán, Kinh Châu vùng đất hết sức quan trọng. Nếu như Kinh Châu thất thủ thì Thục Hán sẽ rơi vào cảnh “ngàn cân treo sợi tóc”.
Th.ù riêng: Sohu phán đoán rằng, chị gái của Gia Cát Lượng ᴄʜếᴛ trọng trận chiến công thành của Mạnh Đạt. Cụ thể, khi Mạnh Đạt ᴛấɴ ᴄôɴɢ Phòng Lăng, anh rể của Gia Cát Lượng – Thái thú Phòng Lăng đã ᴄʜếᴛ dưới tay đám l.oạn quân. Chị cả của Gia Cát Lượng cũng không còn tin tức.
“Nguỵ Lược chép: Tuyên Vương (Tư Mã Ý) chiêu dụ tướng của Đạt là Lý Phụ và cháu của Đạt là Đặng Hiền. Bọn Hiền mở cổng thành dẫn quân vào. Đạt bị vây mười sáu ngày thì bại, đầu bị đ.ốt đem tro rắc trên bốn con đường lớn ở Lạc Dương.”
Con người này tâm tính khó lường, ban đầu không phát binh ứng cứu Quan Vũ, sợ mất lòng Lưu Phong, sau bỏ trốn hàng Ngụy, được Tào Phi trọng đãi cực hậu, có điều, Tào Phi ᴄʜếᴛ thì vị thế của Đạt bị lung lay dữ dội, Đạt nghe ngóng tình hình xứ Thục thời Hậu chủ, thư từ qua lại với Gia Cát Lượng. Muốn ph.ản nhưng vẫn phân vân, đó là cái dở nhất của Mạnh Đạt.
“Đạt được Văn Đế ưu ái, lại thân thiết với Hoàn Giai và Hạ Hầu Thượng. Đến khi Văn Đế băng, Hoàn và Thượng cũng đã ᴄʜếᴛ cả, Đạt tự nghĩ mình chỉ như khách trọ lâu ngày ở chốn biên cương, trong lòng cảm thấy không yên.”
Thật ra Mạnh Đạt suy bụng ta ra bụng người, Tào Duệ vẫn không tin Đạt hai lòng dù được mật báo về tội chứng liên lạc với Gia Cát Lượng.
“Thái Thú Nguỵ Hưng là Thân Nghi có hiềm khích với Đạt, mật dâng biểu tố cáo Đạt tư thông với Thục. Đế (Tào Duệ) vẫn không tin”.
Một kẻ tâm tính tráo trở, ph.ản trắc khó lường, ăn lộc chủ nhưng muốn h.ại chủ thì không ai dám dung chứa, Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý đều là “cáo già chính trị”, đã nhận rõ bộ mặt hai mang của Đạt từ lâu, có điều Đạt ngu ngơ tin vào; nếu mình ph.ản Ngụy hàng Thục sẽ được Gia Cát Lượng trọng vọng, rất tiếc, Mạnh Đạt cuối cùng chỉ là con rối trên bàn cờ của cả Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý.
Đạt ᴄʜếᴛ, mũi ᴛấɴ ᴄôɴɢ từ Thục vào các quận Thượng Dong, Tân Thành bớt được một chướng ngại vật. Tư Mã Ý, nhà Ngụy không còn lo lắng về kẻ tráo trở (không biết nó ph.ản lúc nào) này nữa. Về phần Gia Cát Lượng, chiêu dụ bất thành Mạnh Đạt không quá ảnh hưởng đến kế hoạch ra quân, được thì tốt, không được cũng bớt đi rủi ro, loại trừ một kẻ khá hiểu về nội tình đất Thục.
Gia Cát Lượng quả là cao tay, “bất chiến tự nhiên thành”
Hạng người như Mạnh Đạt gặp h.ọa thì may ra chỉ có trời cứu mới nổi.