Khi Tyler Huang – vị tỷ phú 23 tuổi người Singapore nói rằng mình bị trầm cảm, bạn bè xung quanh đều cho rằng anh nói đùa.

Ở độ tuổi teen, khi bạn bè còn đang ngồi chơi 𝔤𝔞𝔪𝔢 điện tử thì Tyler Huang đã cùng bố tham gia vào thương vụ mua lại một câu lạc bộ bóng đá ở Anh. Kể từ khi sinh ra, bất cứ thứ gì vị thiếu gia này muốn đều có thể mua được dễ dàng trong nháy mắt. Tyler cho biết anh có thể ăn thịt bò wagyu trong mọi bữa và trong mắt mọi người, gia đình anh có một cuộc sống nhu mơ.

“Nhưng sự thật là mọi chuyện chẳng tốt đẹp vậy đâu. Sự giàu có có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề bên ngoài, nhưng vẫn không thể khắc phục được những vấn đề bên trong. Mọi người nói tôi may mắn vì có nhiều tiền. Tôi biết mình có cuộc sống nhiều người mơ ước. Nhưng đánh giá một con người chỉ dựa vào số tiền họ có thì không đúng chút nào”, Tyler Huang cho biết trong một cuộc phỏng vấn mới đây với tạp chí Vice.

Cuộc sống choáng ngợp của con nhà giàu

Rich kid 23 tuổi vừa thừa kế tài sản trị giá hàng tỷ USD của gia đình sau khi bố anh qua đời. Nhưng nếu mọi người gặp Tyler trên phố thì sẽ không ai nhận ra anh là tỷ phú, vì trông anh cũng như mọi cậu thiếu niên đồng tuổi đi dép Crocs, ăn vận thoải mái và cắm mặt vào điện thoại.

Tyler lớn lên ở Knightsbridge, London trong một căn biệt thự nhìn ra Công viên Hyde. Xung quanh anh lúc nào cũng có sự hiện hữu của cả đội ngũ người giúp việc, quản gia, bảo mẫu. Phần lớn tuổi thơ của Tyler ở trong biệt phủ xa xỉ với máy bay tư nhân, hệ thống camera an ninh khắp nơi và đội vệ sĩ hùng hậu bảo vệ mọi người khỏi nguy cơ bị bắt cóc.

Tyler kể: “Khi còn nhỏ tôi ít khi chơi đồ chơi. Bố có một bộ sưu tập xe hơi nên tôi hay dành thời gian chơi với những chiếc xe cổ”. Tyler bắt đầu nhận thức được sự khác biệt của mình sau khi biết bố mẹ phải sai người điều tra lý lịch của tất cả những người bạn anh chơi cùng.

Từ khi còn là thiếu niên, trong ví của Tyler lúc nào cũng có 2 thẻ AMEX Centurion – loại thẻ tín dụng xa xỉ bậc nhất thế giới, một chiếc do mẹ anh đưa để dùng trong trường hợp khẩn cấp, một chiếc là do bố cho để tiêu vặt.

Nhưng giờ đây, khi nhắc về đặc quyền này, anh nói: “Tôi ước gì mình đã không lớn lên với những tấm thẻ đó để biết quý trọng tiền bạc và nhiều thứ khác. Tôi nhớ có một lần khi tôi 16 tuổi, bố gọi tôi dậy vào buổi sáng để trêu tôi về khoản tiền tôi vừa tiêu đêm qua. Tôi không nhớ nhiều về nó vì đã say khướt, sau đó bố kể là tôi vừa thuê một chiếc du thuyền ở tận Bangkok”, Tyler kể lại câu chuyện với vẻ xấu hổ.

Sinh ra trong gia đình tài phiệt, bố mẹ Tyler xác định giá trị của con cái bằng thành tích chúng đạt được ở trường. Ngày nhỏ, khi Tyler được bác sĩ chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ và trầm cảm, mẹ cậu đã nghĩ rằng đây là dấu hiệu của thiên tài chứ không phải vì cậu gặp tổn thương trong tâm lý.

Sau khi được chẩn đoán tự kỷ, mẹ đã gửi Tyler đến ngôi trường tư thục đắt đỏ nhất thế giới Institut Le Rosey ở Thụy Sĩ nhưng cậu vẫn không đạt kết quả như họ mong đợi. Cậu lại bị đưa về học trường nội trú Anglo Chinese School ở quê nhà Singapore – ngôi trường xuất hiện trong phim Crazy Rich Asians. Vì quyền lực và mối quan hệ của gia đình, Tyler được nhập học mà không cần qua kỳ thi hay xét tuyển nào. Dẫu vậy, tình trạng bệnh trầm cảm của cậu vẫn không khá hơn.

Nhà tâm lý học Suniya Luthar tại đại học Columbia (Mỹ) cho biết, rất nhiều gia đình thuộc tầng lớp giàu có có xu hướng che giấu bệnh trầm cảm và các căn bệnh sức khỏe tinh thần của mình. Một phần lý do là họ không muốn tin điều đó, một phần là vì sợ cảm giác xấu hổ.

Sau khi học xong trung học, Tyler đi thực hiện nghĩa vụ quân sự bắt buộc tại Singapore. Nhưng 1 năm sau, bác sĩ phát hiện một khối u ở thùy trán trái của anh và Tyler phải xuất ngũ theo quy định. Khi anh kể việc mình bị khối u có thể di căn thành ung thư cho bạn bè, ai cũng tin rằng đây là cách “lách luật” gia đình anh sử dụng để trốn nghĩa vụ quân sự mà thôi.

 

Bi kịch không ai tin

Ở độ tuổi 20, Tyler may mắn khi cuối cùng cũng tìm được đam mê của mình trong lĩnh vực kiến trúc. Trong quá trình theo đuổi ước mơ, sức khỏe tinh thần của anh được cải thiện rõ rệt. Đến lúc này, vị thiếu gia mới bắt đầu cảm nhận được ý nghĩa thật sự của “hạnh phúc” – điều mà những chiếc thẻ đen và núi tiền trước nay không mang lại được cho anh.

Thế nhưng chẳng bao lâu, bi kịch ập đến với Tyler Huang một lần nữa. Năm 2017, anh trai anh qua đời sau một 𝔱𝔞𝔦 𝔫𝔞̣𝔫. Năm 2020, mẹ anh cũng qua đời vì ung thư. Đến tháng 2 năm nay, bố Tyler ra đi sau một 𝔱𝔞𝔦 𝔫𝔞̣𝔫 giao thông. Căn bệnh ung thư của bản thân anh cũng đang ở giai đoạn cuối, dù anh đã sống quá thời hạn 5 năm mà bác sĩ chẩn ước tính ban đầu.

Hiện tại, bệnh trầm cảm của tỷ phú trẻ đang trong giai đoạn trầm trọng nhất. Và ước mơ xây dựng sự nghiệp trong ngành kiến trúc của anh cũng buộc phải dừng lại để Tyler tập trung chữa bệnh, đồng thời lo cho sản nghiệp của gia đình. Hằng ngày, anh vẫn sống cuộc sống xa hoa với quần áo đẹp, đồ ăn thượng hạng. Nhưng bên trong, chàng trai trẻ cảm thấy khốn khổ, đau đớn và trống rỗng.

Trong mắt Tyler, mẹ là một người mẹ nghiêm khắc luôn đặt ra kỳ vọng với mình, còn bố giống như “cây ATM sống”. Đến bây giờ, khi bố đã mất và mẹ cũng sắp rời xa, anh nhận ra tất cả những gì mình cần hóa ra là những cái ôm từ bố mẹ và sự quan tâm, ấm áp từ họ, nhưng chưa bao giờ có được.

Suốt quá trình trưởng thành, anh vẫn quen với việc che giấu cảm xúc, chui vào trong vỏ bọc và cố tìm quên trong những cuộc chơi của con nhà giàu. Nhưng kể từ khi lần lượt mất đi mọi người thân, Tyler vỡ vụn và thậm chí còn giả vờ như thể bố mẹ mình chỉ đang đi nghỉ dưỡng đâu đó mà thôi.

Nhưng ngay cả đến bây giờ, Tyler cho biết khi tâm sự về bệnh trầm cảm với bạn bè, mọi người đều không tin anh. Không ai tin một người được sống trên núi tiền lại có thể thấy buồn bã.

“Tôi thích những món đồ đắt tiền, nhưng làm sao có thể xây dựng một mối quan hệ có ý nghĩa với chiếc áo Givenchy hay siêu xe chứ? Tôi rất cô độc, lúc nào cũng vậy”, tỷ phú trẻ bất đắc dĩ trầm ngâm nói.

Nguồn: Vice