Họ là 4 gương mặt tiêu biểu hiện nhận về khá nhiều sự yêu thích từ khán giả bởi luôn biết cố gắng vươn lên từ trong nghịch cảnh.
Cung Tuấn
Cung Tuấn – từ cái tên gần như “vô danh”, chỉ được biết tới qua vài phim nhỏ lẻ bỗng trở thành hiện tượng thông qua bộ phim Sơn Hà Lệnh. Ít ai biết, anh chàng từng có một tuổi thơ cực kỳ khốn khó.
Ngày đó, Cung Tuấn có giữ một bài tập làm văn thời học sinh, đề bài là “bản thân trong tương lai”, anh muốn trở thành một nhà khoa học. Sau khi trưởng thành, Cung Tuấn muốn làm kinh doanh, vì người nhà anh đều là dân buôn bán, anh muốn mở một quán lẩu, quán nướng xiên que hoặc mở tiệm internet. Cha của Cung Tuấn kinh doanh qua nhiều mặt hàng, giày dép, rượu, thuốc lá, còn từng gia công giày da. Cung Tuấn cảm thấy cha mình không phải một nhà kinh doanh giỏi, vì quá lương thiện nên luôn bị gài bẫy: “Những người đó lúc đầu thì xưng hô anh em rất thân thiết với cha tôi, nhưng sau khi cha tôi bỏ tiền ra hùn hạp làm ăn thì tiền lời không có, tiền vốn cũng chẳng còn”.
Khi Cung Tuấn học trung học, cha anh bị bệnh nặng, một mình đến tỉnh khác chữa bệnh, mẹ anh mở một cửa hàng nhỏ, vừa buôn bán vừa chăm sóc con trai. Đó là quãng thời gian khó khăn của gia đình anh, nhưng bây giờ kể lại, điều Cung Tuấn nhớ nhất là những niềm vui lúc ấy.
Đàm Tùng Vận
Trong một chương trình truyền hình, Đàm Tùng Vận chia sẻ ngày xưa khi cô còn bé, hoàn cảnh gia đình khó khăn nên cả tháng tiền tiêu vặt chỉ có vỏn vẹn khoảng 100 ngàn VNĐ/1 tháng. Có những hôm ngôi sao 30 tuổi phải nhịn ăn trưa để dành tiền cho bữa tối ăn.
Lên cấp 3, gia đình của Đàm Tùng Vận gần như có những lúc lâm vào bế tắc, nên cô đã tự thân một mình lên Bắc Kinh để thi vào Học viện Điện ảnh nhằm giảm gánh nặng cho bố mẹ. Điều này thật giống với Lý Tiêm Tiêm trong Lấy danh nghĩa người nhà, biết bố mình vất vả nên Tiểu Tiêm tự lập từ rất sớm, tự mở studio, tự thuê nhà sống.
Năm 15 tuổi, cô lần đầu tiên tham gia đóng phim, còn chưa dám giao tiếp với người khác. Cô chỉ nhớ, cha mẹ nói với cô, gặp người khác phải mỉm cười, đây cũng là một cách chào hỏi. Nhưng, trong đoàn có một nhân viên lại tỏ thái độ khó chịu với cô: “Sao cô cười hoài vậy? Cô nhìn tôi cười cái gì? Cô có bị bệnh không?”. Lần đầu tiên Đàm Tùng Vận biết ngay cả mỉm cười cũng có thể bị người khác châm chọc.
Đàm Tùng Vận nói, tuy nhìn cô nhỏ nhắn như vậy, nhưng cô luôn rèn luyện, để mình mạnh mẽ lên. Cô nhắc nhở bản thân không cần vì lời nói trêu chọc của người khác mà buồn bã: “Vì đó hoàn toàn là vấn đề của đối phương, điều tôi phải học là khiến mình mạnh mẽ hơn nữa”.
Mao Hiểu Đồng
Mao Hiểu Đồng sinh ra trong một gia đình tan vỡ vì có một người cha tù tội, lại vô tâm vô tính. Lúc mang bầu, mẹ cô vẫn phải ngày ngày bán buôn cực nhọc ở chợ đến nỗi suýt sinh non. Cha cô lại có tư tưởng trọng nam khinh nữ, có lần say rượu đã mang cô vứt thùng rác.
Khi nhặt con gái về, mẹ Mao Hiểu Đồng đã suy sụp đến mức khóc ngất, cuối cùng chịu không nổi nên lúc cô 2 tuổi, bà đã ly hôn với cha cô. Dù điều kiện không mấy khá giả, nhưng mẹ Mao Hiểu Đồng vẫn cố gắng làm việc để cô được ăn học đầy đủ, 4 tuổi được học đàn, học hát, 13 tuổi học múa.
Có một nguồn tin cho rằng, Giang Khai Đồng – tiểu tam khiến chuyện tình của Mao Hiểu Đồng và Trần Tường tan vỡ đã liên hệ với một vị phó đạo diễn quen biết với cô này và tìm cách nhờ vả người này đưa bố Mao Hiểu Đồng lên truyền hình, vu khống nữ diễn viên bất hiếu không đưa tiền chu cấp cho ông ta. Cũng may Mao Hiểu Đồng tỉnh táo, “thủ” sẵn trong người file ghi âm tố cáo việc làm xấu xa của Trần Tường, không có lẽ cô gái nhỏ bé này sẽ bị rơi xuống vực thẳm trước “mưu hèn kế bẩn” của kẻ xấu.
Lưu Vũ Ninh
Trước khi kiếm được tiền bằng việc ca hát, Lưu Vũ Ninh từng làm rất nhiều công việc, đầu bếp, nhân viên phục vụ, bán quần áo, quét rác, công việc nào cũng làm từ vị trí thấp nhất. Đây cũng không có gì là xấu, nhà cao tầng cũng phải xây từ mặt đất lên, dù gian khổ thật, nhưng có nền tảng chắc chắn, biết đâu sau này lại hữu ích.
“Vị trí thấp nhất, ví dụ công việc đầu bếp, rửa rau, xắt cá, rửa chén, đều là việc bạn cần phải làm. Tôi nhớ nhất ngày đầu tiên đi làm, hôm đó tôi rất háo hức hỏi bếp trưởng, tôi phải làm gì, sau đó bếp trưởng chỉ một thau mộc nhĩ, bảo tôi rửa sạch. Lúc ấy tôi rất thắc mắc, tôi làm đầu bếp, đến học nấu ăn, ông bảo tôi rửa mộc nhĩ”- nam nghệ sĩ chia sẻ. Đương nhiên, lời này không thể nói ra miệng, dù sao anh vẫn nhớ mình đến là để học việc.
Lưu Vũ Ninh chia sẻ thêm: “Thật ra, tôi không sợ mệt, cũng không sợ khổ, sợ nhất là, không có hy vọng”. Vì thế, từ đầu đến cuối Lưu Vũ Ninh chưa từng thả lỏng tâm trạng, anh từng hát ở quán bar, sau đó chuyển sang hát online, rồi dần tạo được tiếng tăm: “Thật ra, sau khi nổi tiếng, ông chủ quán bar nơi tôi từng hát đã cám ơn tôi, giúp việc kinh doanh của cả con đường tốt hơn. Nhưng thực tế con đường này vốn đã rất đông đúc, tôi chỉ giúp nó tăng thêm chút lưu lượng, chỉ vậy mà thôi”.
Theo Thegioidienanh