Nhà thơ Xuân Diệu đã từng viết: “Hỡi thế gian tình là gì?”. Đến bây giờ, chưa ai có câu trả lời đầy đủ và chính xác cho câu hỏi trên, bởi tình yêu có những lí lẽ riêng của nó. Đi qua từng chặng đường đời, chúng ta sẽ có cách suy nghĩ và yêu thương khác nhau. Vậy theo các bạn, ở tuổi 17 và tuổi 25, tình cảm sẽ thay đổi ra sao?
17 tuổi, bạn đã yêu như thế nào?
Đó là lần đầu tiên biết nhớ nhung một người, đêm về trằn trọc mãi không ngủ được, nụ cười nào đấy cứ ẩn hiện trong tâm trí. Phút rung động đầu đời trong sáng và tinh khôi biết chừng nào. Tình yêu tuổi 17 khiến ta có chút bối rối, chút ngập ngừng, chẳng biết yêu thật hay chưa.
Những dòng tin nhắn hỏi thăm, một cái chạm tay nhẹ, một cái ôm bất ngờ từ phía sau cũng đủ làm tim loạn nhịp. Khoảng thời gian đó, chúng ta vô tư, vô lo, chỉ muốn được ở bên cạnh người ấy cả ngày. Cái ngông cuồng của tuổi trẻ thôi thúc cả hai cùng bước qua gian nan, cùng nắm tay đi đến cùng trời cuối đất, thề ước bên nhau trọn đời,…
Tuổi 17, ta muốn ở bên nhau cả ngày, làm những điều điên rồ nhất.
Nhưng ở tuổi 17, chúng ta vẫn còn quá trẻ, chưa đủ chín chắn để bao dung. Những cãi vã, giận hờn vô thời hạn khiến cả hai xa nhau. Đến lúc suy nghĩ thấu đáo thì đối phương đã rẽ sang một con đường khác, không có ta… Đôi khi là đúng người nhưng sai thời điểm, và rồi mọi thứ cũng dở dang.
Dù thế nào đi nữa, mối tình tuổi 17 vẫn là thứ ta khao khát có được nhất. Những cảm xúc đầu tiên, chốn cũ thân quen, món quà người ấy tặng,…tất cả đều long lanh, đẹp đẽ, tinh khiết nhưng cũng đầy day dứt và tiếc nuối. Những năm tháng tuổi trẻ, có nhau rồi mất nhau. Dù không trọn vẹn nhưng “mối tình thơ” ấy vẫn viết nên đôi dòng nhật kí về cuộc đời mỗi người với màu mực tím khó phai.
Mối tình thời đôi mươi tinh khôi, say đắm nhưng cũng đầy bồng bột.
Đến năm 25 tuổi thì sao?
25 tuổi, chúng ta đã chín chắn, trưởng thành hơn rất nhiều. Tình yêu lúc này không còn là thứ quá mới mẻ hay giữ vị trí số 1 nữa, vì bạn còn có công việc, gia đình, bạn bè, những sở thích riêng,… Đi qua những năm tháng cuồng nhiệt của tuổi trẻ, mọi cảm xúc trở nên nhẹ nhàng, giản dị và ít phô trương hơn.
Điều ta cần là một sự bền vững, bao dung và cảm thông. Khi trưởng thành, người ta quay cuồng với công việc, mối lo cơm, áo, gạo, tiền cứ đè nặng lên đôi vai gầy. Ta chẳng còn thiết tha với việc chơi đùa hay khám phá thế giới, chỉ mong có được một người cùng sẻ chia, an ủi, cho mình một bờ vai, một điểm tựa vững chắc để quên đi những bão giông ngoài kia.
Một chỗ dựa vững chắc, bền lâu chính là thứ mà ta cần khi bước vào giai đoạn trưởng thành.
Nếu tình cảm tuổi đôi mươi chỉ có tiếng nói từ con tim đầy nhạy cảm thì ở tuổi 25, người ta còn lắng nghe lí trí. Tình yêu gắn liền với cuộc sống và trách nhiệm. Không lời hoa mỹ hay thề thốt trăm năm, ta chỉ cần một người xuất hiện đúng lúc, bao dung hết mọi khuyết điểm của ta, cùng phấn đấu cho tương lai và chấp nhận ở bên ta mãi mãi. Đã qua rồi cái thời cất bước dạo chơi, tình yêu với người ấy bây giờ phải đưa ta đi hết hành trình của đời mình.
Tình yêu tuổi 25 nhất định phải có đích đến trong tương lai.
Dù còn trẻ hay đã trưởng thành, tình yêu cũng là thứ khiến con người sống có ý nghĩa hơn. Vậy thì hãy cứ mở lòng và yêu đi nhé!
Ảnh: Internet