Khi Quan Vũ 𝚝𝚛𝚊̉𝚖 Hoa Hùng trở về cùng với 𝚝𝚑𝚞̉ 𝚌𝚊̂́𝚙 trên tay đã toát lên vẻ oai phong lẫm liệt. Các chư hầu đều không thể tin rằng một kẻ canh giữ vườn như Quan Vũ lại có thể trảm được Hoa Hùng của Đổng Trác.

Hồi thứ 5 trong Tam quốc diễn nghĩa có viết :

Lưu Bị mới ngồi xuống ghế ở hàng cuối cùng. Quan Vũ, Trương Phi chắp tay đứng hầu đằng sau. Đương khi ấy, có quân do thám lại báo: “Hoa Hùng dẫn quân thiết kỵ xuống cửa quan, nó lấy sào cắm cái chóp mũ của Tôn thái thú, đến trước cửa trại, hò hét thách đ𝚊́𝚗𝚑.”

Thiệu hỏi: “Ai dám ra trận?”

Sau lưng Viên Thuật, có một tướng lực lưỡng, tên là Du Thiệp bước ra thưa rằng: “Tiểu tướng xin ra.”

Thiệu mừng sai Thiệp ra. Vừa được một lát, có người về báo: “Thiệp đ𝚊́𝚗𝚑 nhau với Hoa Hùng được ba hiệp, bị Hùng 𝚌𝚑𝚎́𝚖 𝚌𝚑𝚎̂́𝚝 rồi!”

Các tướng cả sợ. Thái thú Hàn Phức nói:” Tôi có thượng tướng Phan Phụng có thể 𝚌𝚑𝚎́𝚖 được Hoa Hùng.”

Thiệu bèn sai Phan Phụng ra đ𝚊́𝚗𝚑. Phụng tay cầm một cái búa to, lên ngựa, ra được một lát, lại bị Hoa Hùng 𝚌𝚑𝚎́𝚖 𝚌𝚑𝚎̂́𝚝.

Các tướng không người nào còn 𝚖𝚊́𝚞 𝚖𝚊̣̆𝚝. Thiệu nói rằng: “Tiếc thay! Danh tướng của ta là Nhan Lương, Văn Sú chưa đến. Giá thử được một trong hai người ấy ở đây thì có sợ gì Hoa Hùng.”

Nói chưa dứt lời một người ở dưới thềm, chạy ra, nói to lên rằng: “Tiểu tướng xin ra 𝚌𝚑𝚎́𝚖 đầu Hoa Hùng, đem dâng dưới trướng.”

Viên Thuật ở trong trướng thét lên: “Thằng này là thằng nào! Mày dám khinh chư hầu chúng tao không có đại tướng hay sao? Thứ mày là một thằng cung thủ, mà dám nói khoác à? Chúng đâu, đuổi cổ nó ra ngoài kia!”

Tào Tháo vội ngăn rằng: “Công Lộ hãy nguôi cơn giận. Người ấy đã nói mạnh thế, chắc là có dũng lực. Xin hãy thử cho ra, hễ không đ𝚊́𝚗𝚑 được, ta sẽ 𝚝𝚛𝚒̣ 𝚝𝚘̣̂𝚒.”

Viên Thiệu nói: “Sai một tay bắn cung ra đ𝚊́𝚗𝚑, 𝚐𝚒𝚊̣̆𝚌 nó có cười cho không?

Tào Tháo nói: “Người ấy diện mạo oai vệ thế kia. Hoa Hùng biết đâu là tay bắn cung.”

Quan Công nói: “Nếu tôi không đ𝚊́𝚗𝚑 được, xin 𝚌𝚑𝚊̣̆𝚝 đ𝚊̂̀𝚞 tôi đi!”

Tháo sai người rót chén rượu, đưa Quan Công uống trước khi đi. Quan Công nói: “Xin hãy để chén rượu đấy, tôi đi rồi về ngay!”

Nói rồi đi ra, vác long đao nhảy lên lưng ngựa. Được một lát chư hầu nghe thấy ngoài cửa quan tiếng trống đ𝚊́𝚗𝚑, tiếng người reo ầm ầm, tựa hồ như trời long đất lở, núi đổ non nghiêng, ai nấy đều thất kinh đang định sai người ra xem, thì đã thấy tiếng nhạc nhong nhong trở về, ngựa đã vào tới trung quân. Quan Công 𝚌𝚊̂̀𝚖 đ𝚊̂̀𝚞 Hoa Hùng ném xuống đất, chén rượu của Tào Tháo đưa hãy còn nóng.

Đời sau có thơ khen rằng:

Uy vũ lừng danh đệ nhất công

Nha môn trống trận nổi thùng thùng

Chén rượu rót ra còn nóng hổi

Vân Trường đã 𝚌𝚑𝚎́𝚖 𝚌𝚑𝚎̂́𝚝 Hoa Hùng.