Đã có nhiều truyền thuyết về Quan Vũ thường xuyên hiển linh sau khi ch.ế.t nhưng chỉ tới khi gặp vị sư này thì ông mới chịu buông bỏ, không đòi báo o.á.n nữa.
Quan Vũ, tự Vân Trường (160 – 220), là một vị tướng nổi tiếng thời kỳ cuối nhà Đông Hán. Ông là người đã góp công lớn vào việc thành lập nhà Thục Hán, nhưng thất bại của ông là một trong những nguyên nhân dẫn đến thất bại của Lưu Bị nói riêng và nhà Thục Hán nói chung.
Cái ch.ế.t của Quan Vũ rõ ràng ảnh hưởng không nhỏ tới đại cục, gây chấn động cả Hoa Hạ.
Bản thân Quan Vũ đã có sức ảnh hưởng rất lớn, lại thêm sức nóng của tác phẩm “Tam Quốc diễn nghĩa” khiến cái ch.ế.t của Quan Vũ luôn là chủ đề nóng hổi trong lịch sử Trung Quốc.
Chính vì vậy những chuyện ly kỳ, thần bí về cái ch.ế.t của ông luôn thu hút độc giả và chưa có lời giải đáp.
La Quán Trung trong Tam Quốc diễn nghĩa có kể lại, Tôn Quyền sau khi chiếm được Kinh Châu và ch.é.m đầu Quan Công thì mở tiệc khao quân, và tự tay rót r.ư.ợ.u thưởng cho Lã Mông.
Lã Mông cầm chén r.ư.ợ.u, nâng lên định uống thì bỗng ném ngay xuống đất, nhảy đến chộp lấy Tôn Quyền quát: “Thằng mặt xanh râu đỏ và bọn chuột kia có biết ta là ai không?”.
Rồi họ Lã xô Tôn Quyền xuống đất, nhảy lên ngồi ghế của Quyền mà hét: “Ta là Hán Thọ Đình hầu Quan Vân Trường đây”. Tôn Quyền kinh hãi, vội quỳ lạy, lạy xong thì Lã Mông ngã xuống đất, hộc m.á.u mà ch.ế.t.
Tào Tháo cũng bị anh linh của Quan Vân Trường dọa cho ch.ế.t kh.i.ế.p.
Lúc Đông Ngô mang đầu của Quan Công sang dâng Tào với thâm ý muốn cùng Tào “chia l.ử.a” cơn giận dữ của quân Lưu Bị, Tào Tháo đến nhìn cái đầu của Quan Công, cười và nói đùa rằng: “Lâu không gặp, Vân Trường vẫn mạnh giỏi chứ?”.
Bỗng thấy cái đầu Vân Trường trợn tròn mắt, tóc râu dựng lên, Tào Tháo thất kinh té nhào, sinh bệnh, phải làm một cái hình nhân gằng gỗ lắp vào đầu để tống táng, đích thân làm lễ trước mộ.
Có vẻ như cái ch.ế.t bất ngờ khiến Quan tướng quân u.ấ.t ứ.c, không cam lòng nên linh h.ồ.n không siêu thoát mà liên tục hiện về cho người dương gian.
Ông không chỉ báo mộng cho Lưu Bị, đòi đại ca phải xuất quân trả th.ù, mà còn lảng vảng xuất hiện nhiều nơi để đòi trả lại đầu cho mình.
Có lần, đang đêm, nhà sư Phổ Tịnh ở núi Ngọc Tuyền bỗng nghe tiếng la lớn: “Trả lại đầu cho ta”. Nhà sư nhìn lên thấy một vị tướng mặt đỏ râu dài cưỡi ngựa xích thố, tay cầm long đ.a.o, hai bên có hai tùy tướng, tất cả từ trên không bay xuống.
Hai bên hỏi han nhau, rồi sư Phổ Tịnh nói: “Nhân trước, quả sau. Nay tướng công bị Lã Mông làm h.ạ.i mà đòi trả lại đầu, vậy thì trước kia Nhan Lương, Văn Sú cùng với 6 tướng ở 5 ải bị tướng quân ch.é.m đầu, và biết bao quân tướng nữa ch.ế.t dưới tay tướng quân thì đòi đầu ở đâu?”.
Nghe vậy, hồn Vân Trường tỉnh ngộ, biến mất, và từ đó không còn hiển linh để đòi báo o.á.n nữa.