Dù là phim kinh điển nhưng nhiều chi tiết trong ‘Tam Quốc diễn nghĩa’ vẫn khiến người xem thắc mắc. Như việc Quan Vũ và Trương Phi không thấy học võ mà vẫn là cao thủ.
Tam Quốc diễn nghĩa là một trong tứ đại danh tác nổi tiếng của Trung Quốc. Trong đó, tuyến cốt truyện chính được triển khai từ câu chuyện 3 huynh đệ Lưu – Quan – Trương cùng nhau xông pha thiên hạ, xoay quanh những câu chuyện của 3 nhân vật này, cuối cùng cũng tạo nên cuốn tiểu thuyết kinh điển.
Võ nghệ của cả 3 huynh đệ cũng vô cùng cao cường, trong đó thực lực của Quan Vũ và Trương Phi có thể nói là đứng nhất nhì trong Tam Quốc. Nhưng có nhiều người lại thắc mắc rằng, tại sao Quan Vũ và Trương Phi đều chưa từng học võ nhưng lại có võ nghệ cao cường như thế?
Ai đã đọc Tam Quốc diễn nghĩa thì đều biết 3 huynh đệ Lưu – Quan – Trương trước khi kết nghĩa đều có sự nghiệp riêng của mình. Lưu Bị là một người nông dân buôn bán bình thường, Quan Vũ là một thương nhân bán táo, còn Trương Phi là một người bán thịt lợn. Nghe lai lịch của họ có vẻ rất bình thường, nhưng tại sao sau này lại có những chiến tích hiển hách như vậy?
Đầu tiên, trong thời kỳ quần hùng tứ khởi ấy, đâu đâu cũng toàn là chiến tranh, chính vì thế mà rất nhiều người khi ấy tuy là nông dân nhưng đều là những người luyện võ từ nhỏ, muốn khi lớn lên có thể lập nên sự nghiệp lớn lao. 3 huynh đệ Lưu – Quan – Trương chính là những người như vậy.
Họ đều là những người học võ từ nhỏ, cũng muốn có sự nghiệp lớn, nhưng đáng tiếc là nếu chỉ có bản lĩnh thôi thì cũng vẫn chưa có điều kiện thích hợp. Thế nên 3 nhân tài mới đành phải làm nghề buôn bán mưu sinh.
Thứ hai, Quan Vũ và Trương Phi trời sinh đã có ưu thế về thể lực, theo ghi chép trong Tam Quốc chí, chiều cao và thể lực của Quan Vũ và Trương Phi tương đối xuất chúng, không hề giống với người bình thường. Đồng thời, họ cũng không chỉ có vẻ bề ngoài như vậy mà bản thân họ ngay từ khi nhỏ đã có năng lực về võ thuật bẩm sinh.
Vì thế, đây cũng là lý do mà trong thời đại loạn lạc, hai người dù buôn bán nhưng lại rất ít khi có kẻ tới quậy phá việc làm ăn của họ, chủ yếu là vì ngoại hình của hai người khá là “cool ngầu”, thân hình vạm vỡ, nhìn là biết không phải là người dễ bắt nạt. So với hai người thì Lưu Bị lại kém hơn khá nhiều, thể hình của ông không được bằng hai người họ, tuy nhiên về mặt võ thuật thì ông cũng không phải là yếu.
Thứ ba, đem quân đánh trận không hoàn toàn chỉ dựa vào võ nghệ, nhiều lúc còn phải có can đảm. Nếu như một người không có gan làm thì cho dù võ nghệ có cao cường đến mấy cũng chỉ có thể làm con rùa rụt cổ, còn Quan Vũ và Trương Phi lại có can đảm, lá gan to hơn Trời này.
Trong trận Trường Bản, một mình Trương Phi phòng thủ cầu gỗ Trường Bản, đối diện với quân Tào Tháo, Trương Phi có khí phách thấy nguy vẫn không thay đổi sắc mặt, không một chút sợ hãi, thậm chí bản thân còn gào to, dọa những tên tướng lĩnh nhát gan của quân địch phải sợ c.h.ế.t khiếp.
Còn Quan Vũ cũng không kém Trương Phi, trong khoảng thời gian sau đó, Quan Vũ bị trúng tên độc, thần y Hoa Đà nói phải cạo xương khử độc, ông rất lo lắng Quan Vũ không thể chịu đựng được nỗi đau này, nhưng Quan Vũ lại không hề như vậy. Ông vẫn quyết định để Hoa Đà cạo sâu vào xương để khử độc cho mình, còn mình thì vừa trị độc vừa đánh cờ, không một chút kêu la. Từ đó có thể thấy can đảm hơn người của Quan Vũ.
Vì thế, tuy nói rằng ba huynh đệ họ chỉ là những người nông dân bình thường, không phải là người luyện võ nhưng họ can đảm hơn người và có thể lực bẩm sinh, hoàn toàn có thể bù đắp được những khiếm khuyết khác, khiến họ trở thành một trong những người xuất sắc nhất trong thời kỳ Tam Quốc.