Trong xã hội phong kiến Trung Hoa xưa, phàm là v.õ tướng trung thành thì cả đời đều kiên định theo đuổi một mục tiêu duy nhất: Đó chính là phò tá quân chủ, kiến công lập nghiệp.
Hai chữ “công danh” đối với họ mà nói, không gì khác ngoài thành công giành c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲t̲h̲ắ̲n̲g̲ ̲t̲r̲ê̲n̲ ̲c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲t̲r̲ư̲ờ̲n̲g̲ và dùng bản lĩnh của mình để đ̲á̲n̲h̲ ̲b̲ạ̲i̲ ̲đ̲ố̲i̲ ̲t̲h̲ủ̲.
Thế nhưng vào thời Tam Quốc, có một nhân vật đã từng dành rất nhiều tâm huyết để c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲t̲h̲ắ̲n̲g̲ ̲đ̲ị̲c̲h̲ ̲t̲h̲ủ̲, thế nhưng sau cùng lại vẫn bị xem như “trắng tay”.
Người bị coi là “nhân vật đen đủi nhất Tam Quốc” ấy là Đại đô đốc kiệt xuất của Đông Ngô – Chu Du.
Nhân vật đi theo Tôn Sách từ ngày đầu lập nghiệp
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.
Chu Du vốn là người đất Lư Giang ở Giang Đông, xuất thân trong một gia đình danh giá nhiều đời làm quan.
Năm xưa, vùng Giang Đông lúc bấy giờ có mãnh tướng Tôn Sách vô cùng nổi tiếng. Chỉ trong vòng 6 năm ngắn ngủi, Tôn Sách đã thành công t̲h̲a̲n̲h̲ ̲t̲r̲ừ̲n̲g̲ ̲c̲á̲c̲ ̲t̲h̲ế̲ ̲l̲ự̲c̲ ở vùng này, đặt nền móng để Tôn Quyền kiến lập nên Đông Ngô sau này.
Khi mới ngoài 20 tuổi, Chu Du với tầm nhìn xuất sắc đã lựa chọn gia nhập đội ngũ của Tôn Sách để bình định thiên hạ.
Trong cuộc đời c̲h̲i̲n̲h̲ ̲c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲của mình, vị tướng họ Chu ấy từng lập được không ít c̲h̲i̲ế̲n̲ công. Tuy nhiên công lao hiển hách nhất của ông phải kể tới trận Xích Bích.
Năm ấy, Chu Du đã chỉ huy quân đội Đông Ngô, liên minh cùng Thục Hán, thành công đẩy lui 80 vạn đại quân của Tào Tháo.
Thế nhưng dù vang danh thiên hạ nhờ t̲r̲ậ̲n̲ ̲đ̲á̲n̲h̲ này, Chu Du vẫn bị xem như một kẻ “trắng tay” và “đen đủi”. Vì sao lại như vậy?
Liều m.ạ.n.g trên c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲t̲r̲ư̲ờ̲n̲g̲ để kiến công lập nghiệp
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.
Theo Qulishi, thời kỳ Tam Quốc dù c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲t̲r̲a̲n̲h̲ liên miên, tuy nhiên có thể làm thay đổi hướng đi của lịch sử lại chỉ có 3 t̲r̲ậ̲n̲ ̲đ̲ạ̲i̲ ̲c̲h̲i̲ế̲n̲. Đó là trận Quan Độ, trận Xích Bích và trận Di Lăng.
Vì thế nếu Tào Tháo năm ấy có thể giành c̲h̲i̲ế̲n̲ thắng ở Xích Bích thì rất khả năng sẽ thống nhất thiên hạ. Đáng tiếc quân Tào đ̲ạ̲i̲ ̲b̲ạ̲i̲, Tào Ngụy đại thương nguyên khí.
Sau t̲h̲ấ̲t̲ ̲b̲ạ̲i̲ ấy, Tào Tháo buộc phải dẫn quân lui về phương Bắc, chỉ lưu lại vài tâm phúc canh giữ trận địa phương Nam, trong đó có Tào Nhân.
Chu Du lúc này muốn có thêm thành quả chiến thắng nên đã dẫn đại quân Đông Ngô đ̲á̲n̲h̲ ̲c̲h̲i̲ế̲m̲ Giang Lăng nơi Tào Nhân đóng quân.
Không ngờ sức c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲đ̲ấ̲u̲ của quân Tào sau thất bại Xích Bích vẫn không thể xem thường, khiến vị tướng họ Chu phải giằng co ở nơi này suốt một năm ròng rã.
Không chỉ vậy, trong một lần đ.ụ.n.g đ.ộ, bản thân Chu Du cũng từng b̲ị̲ ̲t̲h̲ư̲ơ̲n̲g̲ ̲n̲ặ̲n̲g̲. Vừa biết tin ông t̲r̲ọ̲n̲g̲ ̲t̲h̲ư̲ơ̲n̲g̲, Tào Nhân thậm chí còn đem quân đến tận cửa k̲h̲i̲ê̲u̲ ̲k̲h̲í̲c̲h̲.
Vì không thể c̲h̲ị̲u̲ ̲n̲h̲ụ̲c̲, vị tướng họ Chu ấy buộc phải n̲g̲h̲ê̲n̲h̲ ̲c̲h̲i̲ế̲n̲. May mắn là quân Tào Nhân đã bị đẩy lui trong lần đó.
Thành quả bị Lưu Bị “phỗng tay trên” một cách cay đắng
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.
Thừa lúc Ngụy – Ngô g̲i̲a̲o̲ ̲c̲h̲i̲ế̲n̲, Thục Hán cũng nhanh chóng hành động. Lưu Bị nhân lúc Chu Du và Tào Nhân giằng co liền x̲u̲ấ̲t̲ ̲b̲i̲n̲h̲ công c.h.i.ế.m một vài vùng đất ở phía nam Kinh Châu.
Kết thúc hơn 1 năm chinh c.h.i.ế.n ở Giang Lăng với c.h.i.ế.n thắng trước Tào Nhân, Chu Du đã thành công thu về Nam Quận.
Vốn dĩ, việc Chu Du giúp Đông Ngô có được Nam Quận là một chiến quả không hề nhỏ. Vì đây là vùng đất có vị trí chiến lược quan trọng.
Tiếc là không lâu sau cuộc chiến với quân Tào, ông cũng đột ngột q̲u̲a̲ ̲đ̲ờ̲i̲ khi đương độ tráng niên. Đây không chỉ là tổn thất cho Đông Ngô mà còn là m.ấ.t mát lớn của thời đại Tam Quốc.
Tuy nhiên sau khi q.u.a đ.ờ.i, thành quả của vị tướng họ Chu này nhanh chóng bị t̲h̲â̲u̲ ̲t̲ó̲m̲ bởi kết sách “mượn Kinh Châu” của phe Lưu Bị.
Cứ như vậy, tâm huyết mà Chu Du lúc sinh thời từng bất chấp t̲í̲n̲h̲ ̲m̲ạ̲n̲g̲ ̲ mới có được đã phải dâng lên tay kẻ khác.
Thế nhưng dù vậy thì kể từ sau trận đại chiến Xích Bích, danh tiếng của Chu Du đã vang khắp thiên hạ, khiến người người nể phục. Đây âu cũng có thể xem như một sự bù đắp cho những tâm huyết mà vị Đại đô đốc Đông Ngô ấy đã bỏ ra…
*Dịch từ tư liệu nước ngoài.