Nếu không bàn đến những sai số lịch sử thì Chu Du và Gia Cát Lượng có thể được coi là 2 nhân vật tương phản nhau được người đời nhắc đến nhiều nhất. Một huyền thoại quân sư, một mãnh tướng Đông Ngô ngàn người nể phục. Tuy vậy, Gia Cát Lượng và Chu Du luận tài trí thực sự ai sẽ hơn ai?

Khổng Minh khích Chu Du ᴄăᴍ ʜậɴ Tào Tháo

Khi luận về trận đại chiến Xích Bích giữa ba phe Ngụy – Thục – Ngô trong lịch sử Tam Quốc, có lẽ người đọc truyện Tam Quốc sẽ không thể không nhớ tới giai thoại Khổng Minh Gia Cát Lượng – bậc đại quân sư của Thục quốc, người tự thân lặn lội đến với Đông Ngô, một mình dùng tài lập luận ᴋʜẩᴜ ᴄʜɪếɴ với bá quan Đông Ngô trước mặt minh chủ Tôn Quyền, một mình dốc hết can đảm thuyết phục Tôn Quyền đồng ý hợp lực cùng Thục ch.ống lại Tào Ngụy.

Gia Cát Lượng biết rõ, việc Đông Ngô có chịu hợp lực với Thục ch.ống lại Tào Ngụy hay không, tất cả đều nằm ở con người Chu Du.

Nhưng nhiêu đó giai thoại về Gia Cát Lượng vẫn chưa là gì so với sự kiện ông ghé thăm doanh phủ của Chu Du – Đại đô đốc của nước Đông Ngô thời bấy giờ, biết Chu Du là người minh chủ Tôn Quyền tin dùng, cũng là người gây được tác động tới Tôn Quyền trong việc: “Có nên hợp sức cùng Thục đ.ánh Ngụy hay không?”, do vậy sau buổi ᴋʜẩᴜ ᴄʜɪếɴ với bá quan Đông Ngô, Gia Cát Lượng đã sớm nhắm tới Chu Du.

Gia Cát Lượng làm thân với Lỗ Túc – một triều thần của Đông Ngô rồi thông qua những buổi chầu ʀượᴜ với Lỗ Túc, tìm hiểu về con người, tính cách của Chu đô đốc. Sau khi biết được mỹ nhân Tiểu Kiều là phu nhân của Chu Du, Gia Cát Lượng đã lập tức làm sẵn một bản sửa của bài thơ phú Đài Đổng Tước nhằm chuẩn bị cho k.ế “khích tướng” Chu Du.

Là người đa đoan đề phòng trong chuyện công nhưng lại mềm yếu, dễ mất tự chủ trong chuyện gia. Đó là lý do vì sao Chu Du dễ dàng bị ᴛʀúɴɢ ᴋế khích tướng từ lời Gia Cát Lượng.

Ngay trong cuộc gặp gỡ đầu tiên, Gia Cát Lượng đã đọc và luận bài thơ này trước mặt Chu Du, đưa tới hàm ý Tào Tháo vì muốn ᴄướᴘ vợ của Chu Du mà sẽ đ.ánh ch.iếm Đông Ngô, g.ây cảnh lầm than.

Vì là người có tính tự ái cao nên sau khi nghe xong bài phú, Chu Du đã đùng đùng ɴổɪ ɢɪậɴ, ʀúᴛ ɢươᴍ khỏi bao, chỉ về phương Bắc mà th.ét lên rằng: “Chu Du ta th.ề không đội trời chung với ɢɪặᴄ Tào!”. Nghe xong câu nói này, Gia Cát Lượng khéo lấy quạt lông vũ che đi nụ cười mãn nguyện của mình, điều đó có nghĩa k.ế khích tướng được lập dành cho Chu Du đã thành công mỹ mãn.

Triển khai xong k.ế khích tướng với Chu Du, Gia Cát Lượng biết việc Đông Ngô đồng ý hợp lực cùng Thục quốc chỉ còn là vấn đề thời gian.

Quả thực vậy, trước những lời tác động và phân tích chí lý từ Chu Du, minh chủ Tôn Quyền đã thuận theo và đồng ý để quân Đông Ngô liên thủ cùng nước Thục trước khi Tào Tháo dẫn quân đến thảo ph.ạt.

Kế mượn t.ê.n của Gia Cát Lượng hay thực chất là của Chu Du?

Xét đến tài trí, Chu Du ngang bằng Gia Cát Lượng, xét về đa đoan m.ưu tính, Chu Du vượt Lượng gấp 2 lần.

Trong thời gian nương nhờ Đông Ngô để cùng Chu Du lên phương án hợp lực chống ɢɪặᴄ Tào Ngụy, Gia Cát Lượng đã nhiều lần đưa ra những k.ế sách ᴍưᴜ lược hay giúp cánh quân Đông Ngô được tăng cường cả về trí lực lẫn tài nguyên ᴠũ ᴋʜí.

Từ đó Chu Du mới thấy rõ Gia Cát Lượng là một bậc kỳ tài trong thiên hạ, nếu thọ lâu ắt sẽ là hậu h.o.ạ lớn cho Đông Ngô về sau này nên đã nhiều lần lập ᴍưᴜ ᴋế, đưa Gia Cát Lượng vào thế khó, để Gia Cát Lượng có hoàn thành thì là việc có lợi cho Đông Ngô, còn rủi làm hỏng việc mà ʙỏ ᴍạɴɢ thì Đông Ngô cũng không mất đi đường kim sợi chỉ nào.

Triển khai k.ế mượn t.ê.n, Gia Cát Lượng liệu có biết mình đã dính phải “k.ế ứng k.ế” từ Chu Du?

Việc Chu Du than báo rằng cánh quân Đông Ngô thiếu t.ê.n, sản xuất không kịp, é.p khó Gia Cát Lượng phải nghĩ k.ế mượn t.ê.n từ ɢɪặᴄ Tào, thực ra cũng xuất phát từ điều này và tất cả đều nằm trong tính toán của Chu đô đốc.

Sau khi é.p được Gia Cát Lượng vào thế khó, Chu Du phái người theo dõi và biết được Gia Cát Lượng dự tính dựng mấy vạn chiến thuyền gi.ả và lính rơm, lập thủy trận gi.ả để dụ c.ung binh từ bên quân Ngụy ᴛấɴ ᴄôɴɢ lấy tên.

Họa dung miêu tả về cảnh Tào Tháo trúng k.ế ph.ản gián từ Chu Du, dẫn tới mất lòng tin và ra lệnh xử ᴛʀảᴍ hai đại tướng thủy binh Sái Mạo và Trương Doãn.

Cùng lúc này với thông tin Sái Mạo và Trương Doãn là hai tướng đầu não, thống lãnh thủy binh cho Tào Ngụy, Chu Du đã lập tức nghĩ ngay đến k.ế ph.ản gián, dùng tài họa thư (sao chép nét chữ của người khác) để tạo nên một bức thư xin h.àng gi.ả mạo. Bức thư mang hàm ý Sái Mạo và Trương Doãn vì muốn ph.ản lại Tào Ngụy nên hẹn giao t.ê.n cho phe Đông Ngô. Ngày giờ và địa điểm giao t.ê.n trong bức mạo thư này, Chu Du để trùng khớp với ngày giờ Gia Cát Lượng đưa chiến thuyền gi.ả, lập trận dụ binh Tào Ngụy.

Gia Cát Lượng và Chu Du, luận tài trí thực sự ai sẽ hơn ai?

Một mặt khác, Chu Du cũng suy tính tới trường hợp: Nếu k.ế ph.ản gián này nếu không thành thì phải nghĩ bằng được cớ ʟấʏ ᴍạɴɢ Gia Cát Lượng. Vậy nên trước khi Gia Cát Lượng dụng kế, Chu Du đã tự lấy thân mình ᴄá ᴄượᴄ rằng nếu k.ế mượn t.ê.n Gia Cát Lượng làm mà không thành thì sẽ phải chịu x.ử theo Quân lệnh.

Liệu đây có phải điểm cho thấy con người Chu Du thực sự đa ᴍưᴜ túc trí còn hơn cả Gia Cát Lượng?