Thay vì 𝑐ℎ𝑜̂́𝑛𝑔 đ𝑜̂́𝑖 đến cùng, Tào Sảng lại nhanh chóng đ𝑎̂̀𝑢 ℎ𝑎̀𝑛𝑔 Tư Mã Ý trong khi b̲i̲n̲h̲ ̲q̲u̲y̲ề̲n̲ đều có sẵn trong tay.

Mùng 6 tháng 1 năm thứ 10 Chính Thủy (5-2-249), thiếu đế Tào Phương của nước Nguỵ rời đô thành Lạc Dương, tế bái mộ của Nguỵ Minh Đế tại lăng Cao Bình.

Anh em Tào Sảng lúc bấy giờ đang đ𝑜̣̂𝑐 𝑐ℎ𝑖𝑒̂́𝑚 𝑞𝑢𝑦𝑒̂̀𝑛 ℎ𝑎̀𝑛ℎ, họ cùng một đám thân tín đều đi theo hộ tốn Tào Phương.

Chẳng ngờ, tới khi Tào Phương, Tào Sảng rời Lạc Dương, Tư Mã Ý ngay lập tức lấy danh nghĩa Quách Thái hậu cho phong tỏa cổng thành Lạc Dương, liệt kê 𝑡𝑜̣̂𝑖 𝑎́𝑐 của Tào Sảng với Tào Phương, phát động 𝑐ℎ𝑖́𝑛ℎ 𝑏𝑖𝑒̂́𝑛 𝑞𝑢𝑎̂𝑛 𝑠𝑢̛̣. Sử gọi là “Sự biến lăng Cao Bình”.

Tư Mã Ý phái người thông báo cho Tào Sảng, khuyên ông mau chóng 𝑛𝑜̣̂𝑝 𝑣𝑢̃ 𝑘ℎ𝑖́ đ𝑎̂̀𝑢 ℎ𝑎̀𝑛𝑔, vậy thì vẫn còn đường sống, như Tư Mã Ý có nói “chỉ miễn chức quan mà thôi, xin lấy sông Lạc ra thề.”

Ở trong tình huống đó, Tào Sảng đã do dự rất lâu, cuối cùng quyết định đ𝑎̂̀𝑢 ℎ𝑎̀𝑛𝑔.

Thế nhưng, sau khi anh em Tào Sảng về tới Lạc Dương, họ nhanh chóng bị Tư Mã Ý xử lý. Tư Mã Ý dùng 𝑡𝑜̣̂𝑖 𝑑𝑎𝑛ℎ đ𝑎̣𝑖 𝑛𝑔ℎ𝑖̣𝑐ℎ 𝑏𝑎̂́𝑡 đ𝑎̣𝑜, bắt ba anh em Tào Sảng, Tào Hi, Tào Huấn, cùng những thân tín như Hà Yến, Đặng Dương, Đinh Mật, Tất Quý, Lý Thắng, Hoàn Phạm tống vào 𝑡𝑢̀, 𝑥𝑢̛̉ 𝑡𝑢̛̉ toàn bộ những người này, đồng thời 𝑐ℎ𝑢 𝑑𝑖 𝑡𝑎𝑚 𝑡𝑜̣̂𝑐.

Hình ảnh nhân vật Tào Sảng trên phim.

Khi nhìn lại giai đoạn lịch sử này, rất nhiều người xót xa nói rằng: Nếu như ban đầu Tào Sảng không lựa chọn đ𝑎̂̀𝑢 ℎ𝑎̀𝑛𝑔 mà nghe theo lời Đại tư nông Hoàn Phạm, chọn ra sức 𝑐ℎ𝑜̂́𝑛𝑔 𝑙𝑎̣𝑖, é.p Nguỵ Đế đến Hứa Xương, chưa chắc đã rơi vào 𝑘𝑒̂́𝑡 𝑐𝑢̣𝑐 𝑡ℎ𝑒̂ 𝑡ℎ𝑎̉𝑚 𝑏𝑖̣ 𝑐ℎ𝑢 𝑑𝑖 𝑡𝑎𝑚 𝑡𝑜̣̂𝑐.

Năm đó, Tào Tháo 𝑐𝑢̛𝑜̛̃𝑛𝑔 𝑒́𝑝 Hán Hiến Đế tới Hứa Xương, có được địa vị “𝑒́𝑝 thiên tử lệnh chư hầu”, mở ra thời kỳ “vâng lệnh thiên tử hiệu lệnh thần tử bất tuân”, không hẳn không phải là một kinh nghiệm có thể bắt chước.

Thế nhưng, Tào Sảng thật sự có thể bắt chước kinh nghiệm của Tào Tháo ư? Đáp án không được lạc quan như vậy, bởi lẽ:

1. Năng lực cá nhân của Tào Sảng không bao giờ có thể đặt ngang hàng với Tào Tháo

Tào Tháo mới còn trẻ đã bộc lộ tài năng, rất nhiều người từng khen ngợi ông.

Kiều Huyền người nước Lương từng nói với Tào Tháo rằng: “Thiên hạ sẽ trở nên 𝑙𝑜𝑎̣𝑛 𝑙𝑎̣𝑐, nhân tài kiệt xuất cũng chẳng 𝑐𝑢̛́𝑢 vãn nổi. Người ổn định được thiên hạ, lẽ nào không phải Tào Tháo?”

Hứa Thiệu nhận xét Tào Tháo là “𝑔𝑖𝑎𝑛 𝑡𝑎̣̆𝑐 thời thái bình, anh hùng thời 𝑙𝑜𝑎̣𝑐 𝑙𝑎̣𝑐.” Khi Tào Tháo 𝑒́𝑝 Hán Hiến Đế đến Hứa Xương, ông đã c̲h̲é̲m̲ ̲g̲i̲ế̲t̲, mở ra một con đường huyết mạch từ thời Đông Hán loạn lạc, trở thành kiêu hùng cát cứ một phương.

Còn Tào Sảng vốn có danh “tướng quân bị thịt”, ông được trao vai trò nhiếp chính cùng Tư Mã Ý sau khi Nguỵ Minh Đế Tào Duệ qua đời, hoàn toàn là bởi ông may mắn sinh ra trong nhà họ Tào.

Hình ảnh thiếu đế Tào Phương trên phim.

Năm 244, để lập được chiến công, Tào Sảng tự ý chỉ huy bảy vạn đại quân c̲h̲i̲n̲h̲ ̲p̲h̲ạ̲t̲ ̲Thục Hán. Thế nhưng, dưới sự chỉ huy tệ hại của ông, bảy vạn đại quân đi sâu vào biên giới của Thục Hán, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Quân Tào gian khổ c̲h̲i̲ế̲n̲ ̲đ̲ấ̲u̲ lâu ngày, phải trả một cái giá vô cùng nặng nề mới rút quân được.

2. Tào Sảng không có được sự ủng hộ của trọng thần trong triều đình
Sau khi Nguỵ Minh Đế Tào Duệ qua đời, Tào Sảng chèn é.p Tư Mã Ý, l̲ộ̲n̲g̲ ̲q̲u̲y̲ề̲n̲,̲ ̲đ̲ắ̲c̲ ̲t̲ộ̲i̲ rất nhiều người. Khi ông rơi vào cảnh khốn cùng vì “Sự biến lăng Cao Bình”, ngoài anh em ruột thịt và vài thuộc hạ trung thành, gần như không có ai đứng về phía ông.

Còn trong triều đình, những thành viên của dòng họ Tư Mã như Tư Mã Phu, Tư Mã Sư hiển nhiên sẽ đứng về phía Tư Mã Ý, ngay cả những trọng thần trong triều đình như Tư đồ Cao Nhu, Thái bộc Vương Quan, Thái uý Tưởng Tế đều ủng hộ Tư Mã Ý.

Cao Nhu giúp Tư Mã Ý tiếp quản quân đội của Tào Sảng, Vương Quan dùng chức quyền Trung lĩnh quân tiếp quản quân đội trực thuộc của Tào Hi, Tưởng Tế khích lệ tự tin của Tư Mã Ý khi ông do dự: “Không sao, cứ yên tâm làm!”


Hình ảnh nhân vật Tư Mã Ý trên phim.

3. Tào Sảng rất khó triệu tập đủ nhân mã tới Hứa Xương

Lý do là bởi “Sự biến lăng Cao Bình” xảy ra quá mức đột ngột, Tào Sảng chỉ có vài ngàn binh sĩ địa phương giữ vai trò canh phòng ở lăng Cao Bình, số binh sĩ ít ỏi này hoàn toàn không đủ đánh, chứ đừng nói là đưa tới Hứa Xương.

Vết xe đổ của người đi trước là, khi Quan Vũ thất bại tại Mạch Thành, trong tình huống không phải đ̲á̲n̲h̲ ̲t̲r̲ậ̲n̲, mấy vạn người ngựa cũng vừa đi vừa rơi rớt lại, cuối cùng chỉ còn hơn mười kỵ binh.
Vậy nếu như lấy danh nghĩ của Thiếu Đế Tào Phương phát động chiếu Cần vương thì sẽ như thế nào?

Chúng ta có thể tưởng tượng xem, khi một tướng quân nắm trong tay quân đội hùng hậu, đồng thời nhận được chiếu chỉ Cần vương từ thiếu đế Tào Phương và Quách Thái hậu, ông ta sẽ lựa chọn thế nào?

Một tướng quân thông minh chắc chắn sẽ giữ thái độ xem chừng, đồng thời sẽ cử người đi làm rõ thực hư. Hiển nhiên, trong thời gian ngắn, Tào Sảng không trông chờ được vào quân đội cần vương.

Nói tóm lại, sau khi Tào Sảng gặp “Sự biến lăng Cao Bình”, không phải ông chưa từng nghĩ tới việc dấy binh c̲h̲ố̲n̲g̲ ̲l̲ạ̲i̲, nhưng tất cả mọi người đều không giúp ông, còn khuyên ông đ𝑎̂̀𝑢 ℎ𝑎̀𝑛𝑔, ông còn có thể làm thế nào được?

Dấy binh c̲h̲ố̲n̲g̲ ̲l̲ạ̲i̲, chắc chắn là con đường c̲h̲ế̲t̲; còn nộp v̲ũ̲ ̲k̲h̲í̲ đ𝑎̂̀𝑢 ℎ𝑎̀𝑛𝑔, ít nhất còn có một tia hy vọng, nếu như lời thề của Tư Mã Ý được như sông Lạc chảy mãi không ngừng.