Luận võ nghệ, Lã Bố có thể nói là hơn một bậc, nhưng khi cả hai cùng đối mặt với trăm vạn quân Tào, vì sao Triệu Vân có thể thoát thân một cách an toàn, không hề bị thương, còn Lã Bố lại chỉ có thể giơ tay chịu tr.ói, mặc đ.ịch sáᴛ ʜạɪ?

Ở trận Trường Bản, một câu nói “Ta là Thường Sơn Triệu Tử Long”, đã đẩy lui trăm vạn quân sĩ của Tào Tháo, “thất tiến thất xuất”, đ.ánh bại hàng loạt tướng Tào, đột ph.á trận “Bát môn kim tỏa” của quân Tào, người này chính là Triệu Vân.

Ở trận Hổ Lao quan, đối mặt với đòn giáp công tới từ cả hai phía của ba anh em Lưu Quan Trương, nhưng không hề có chút s.ợ h.ãi hay rụt rè nào, còn lớn tiếng hô “Cùng vào đi, Phụng Tiên ta không sợ các ngươi đâu”, đ.ánh nhau kịch liệt 30 hồi, nhưng không bị đ.ánh gục, người này chính là Lã Bố.

Cả Triệu Vân và Lã Bố đều là những anh hùng thuộc hàng top thời đó, cùng có sự dũng mãnh ngút trời.

Luận võ nghệ, Lã Bố có thể nói là hơn một bậc, nhưng khi cả hai cùng đối mặt với trăm vạn quân Tào, vì sao Triệu Vân có thể thoát thân một cách an toàn, không hề bị thương, còn Lã Bố lại chỉ có thể giơ tay chịu trói, mặc địch sáᴛ ʜạɪ?

Kiến An năm thứ 13, Tào Tháo dẫn binh công đ.ánh Kinh Châu, Lưu Biểu bệnh mất, thứ tử Lưu Tông sau khi tại vị đã lựa chọn đầu hàng, khi đó, Gia Cát Lượng và những người khác kiến nghị Lưu Bị chiếm lĩnh Kinh Châu kháng Tào, Lưu Bị nghĩ tới tình nghĩa với Lưu Biểu, niệm tình Lưu Biểu đối đãi với mình không bạc, nên đã từ chối kiến nghị của Gia Cát Lượng, đem theo mười vạn bách tính cùng trốn chạy, nhưng vì có cả người già và trẻ nhỏ, nên hành quân vô cùng chậm chạp.

Bộ hạ khuyên Lưu Bị lên ngựa đi trước, nhưng Lưu Bị vì muốn lung lạc lòng dân nên lựa chọn cùng bách tính đồng hành, Tào Tháo biết tin, gia lệnh cho tướng Tào Thuần truy đuổi.

Quân Tào rất nhanh sau đó đã b.ắt kịp Lưu Bị, vô số binh tướng bên cạnh cũng bị đ.ánh tới thất linh bát lạc, Lưu Bị lúc này không lo được cho bách tính nữa, tới cả vợ và con cũng bị thất lạc, chỉ có thể đem theo Triệu Vân, Trương Phi, Gia Cát Lượng và một vài người khác chạy trốn.

Trong lúc nước sôi lửa b.ỏng, quay đầu lại đã không thấy Triệu Vân đâu, bởi trước đó Triệu Vân từng để lại hình tượng không tốt vì đã bỏ Viên Thiệu theo đầu quân cho Công Tôn Toản, nên nhiều người đổ o.an, nói Triệu Vân ᴘʜảɴ ʙộɪ, chỉ có Lưu Bị luôn tin tưởng Triệu Vân sẽ không ᴘʜảɴ ʙộɪ mình.

Quả đúng như vậy, thì ra Triệu Vân quay lại để c.ứu vợ con Lưu Bị.

Giữa binh đao ʜỗɴ ʟᴏạɴ, Triệu Vân tìm thấy Cam phu nhân và Lưu Thiện, một mình giữa hàng vạn binh Tào ɢɪếᴛ ᴄʜếᴛ không biết bao nhiêu binh tướng đ.ịch, “thất tiến thất xuất”, còn đoạt được cả Thanh Hồng kiếm, bảo kiếm của Tào Tháo, xông vào và thoát ra một cách vô cùng hùng dũng, tráng lệ, cuối cùng cứu được A Đẩu, hội ngộ với những người khác, hành động anh dũng này khiến Lưu Bị cảm động vô cùng.

“Nhân trung Lã Bố, mã trung Xích Thố”, Lã Bố từng nhậm chức Đô kì úy dưới trướng của thứ sử Tinh Châu, Đinh Nguyên, sau này, Đổng Trác vào kinh ɢɪếᴛ ᴄʜếᴛ Đinh Nguyên đồng thời thu nhận Lã Bố làm nghĩa tử, nhậm chức Trung lang tướng, Phong đô đình hầu.

Đổng Trác tính cách nóng nảy, ʙạᴏ ɴɢượᴄ, “tình nghĩa phụ tử” của Lã Bố với Đổng Trác sớm đã chỉ có danh mà không có thực.

Dưới sự xúi giục của Vương Doãn, Lã Bố ɢɪếᴛ Đổng Trác rồi lấy con gái nuôi của Vương Doãn là Điêu Thuyền.

Sau khi Đổng Trác ᴄʜếᴛ, bộ hạ của ông công đ.ánh kinh thành, Lã Bố thất bại th.ảm h.ại phải bỏ đi chạy trốn, trước sau đầu quân cho Viên Thuật, Viên Thiệu, Trương Dương, Trương Mạc, Lưu Bị… cậy mình võ công cao cường, tính khí kiêu ngạo, gây th.ù chuốc o.án với nhiều thế lực quân ph.iệt.

Chính vì vậy mà sau đó tự mình tách ra xây dựng th.ế l.ực riêng. Kiến An năm thứ ba, Tào Tháo đem quân công đ.ánh Lã Bố ở Từ Châu, Lã Bố kh.ủng h.oảng, dù tích cực cầu c.ứu bốn phương nhưng gần như không nhận được bất cứ sự trở giúp “có tâm” nào, cuối cùng bị quân Tào b.ắt sống rồi bị ᴛʀᴇᴏ ᴄổ mà ᴄʜếᴛ.

Lã Bố bị Tào Tháo b.ắt.

Vì sao cùng đối mặt với quân Tào nhưng một người lành lặn không sao? Một người thì ᴄʜếᴛ một cách tức tưởi?

Đó là bởi Tào Tháo trông thấy sự dũng mãnh vô song của Triệu Vân, một mình một ngựa xông vào giữa hàng vạn quân địch, càng đ.ánh lại càng dũng, ɢɪếᴛ ᴄʜếᴛ không biết bao nhiêu binh tướng của mình.

Bản thân Tào Tháo lại là người yêu mến nhân tài, mệnh lệnh cho lính dưới trướng không được bắn tên, cũng chính nhờ điều này mà Triệu Vân có thể thoát thân an toàn.

Sự dũng mãnh và hết mình vì chủ tử của Triệu Vân chính là nhân tố quan trọng giúp Triệu Tử Long có thể sống sót qua ải này.

Ngược lại Lã Bố thì sao? Nếu luận về võ nghệ, trong các tướng Tam Quốc, không ai có thể so sánh với Lã Bố, theo lý mà nói, không có lý gì không thoát ra khỏi được vòng vây của đ.ịch!

Mặc dù Lã Bố dũng mãnh thiện chiến nhưng cũng lại là một kẻ bợ đỡ đa biến, ngoài võ nghệ cao cường ra, tính cách của Lã Bố không được mấy người yêu thích.

Ở Lã Bố, cho thấy sự ấu trĩ của mình trong phương diện làm người, đối nhân xử thế, chỉ có võ công cái thế, không tín nghĩa, cả đời lật lọng.

Cuối cùng mới rơi vào kết cục bị cô lập hoàn toàn.

Tào Tháo tuy yêu tài, mến anh hùng, nhưng đa nghi cũng là bản tính của Tào Tháo, vậy thì đối với một kẻ luôn lật lọng, nay chủ này mai chủ kia như Lã Bố, Tào Tháo sao có thể niệm tình mà nương tay?

Không ᴅɪệᴛ ᴛʀừ mới là lạ!